thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
những căn nhà bây giờ nền cát trắng
 
tặng Đỗ Phước Tiến
 
1.
 
trước khi buổi sáng vào bờ
những đợt sóng dừng lại một khoảnh khắc
ngay cạnh bên tôi
như thể giấc mơ suốt đêm xoay loang loáng
những nan hoa nước mắt
mắt tôi khu rừng nguyên sinh
một khoảng tối mịt mù hơi nước
 
những đám mây xoay phía ngoài bản đồ
đảo Lý Sơn trồi lên hụp xuống
như đứa trẻ tập bơi
xiêu vẹo 4000 người
giọng khàn qua điện thoại
tiếng gió rít làm người nghe ôm mặt
qua điện thoại ngôi nhà đang biến mất
như chơi…
 
trong mưa
tôi mơ thấy anh tôi
người ra đảo lấy thuyền đi câu cá
lặng lẽ một hòn núi thật xa
khi tôi nhìn lên người không quay lại nữa
cũng không phải ngủ
mà người bất động
trong cơn gió không có ai chịu nổi
cuốn mọi thứ bay lên như chim
 
làm sao đêm lại tối mau đến thế
biển đã đi thật lâu
ông tha mà bà không tha
làm cho cơn bão sáng qua. Tháng 10
ngày tháng 10 chưa cười đã tối
tháng 9 vừa qua thuyền thúng ngậm ngùi
rơi xuống biển giấc mơ hóa đá
dáng anh tôi…
 
2.
 
trong khi dọn dẹp gạch vỡ & cành cây gãy
người con gái yêu anh tôi mặc áo mưa màu xám
ướt mèm ngoài kia
mưa vẫn còn đùa với một người con trai khác
mẹ của anh đang thắp cây nến lớn
 
sau này sinh nhật chị không bao giờ thắp nến
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021