thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Của chuột và mẹ
 
Bà má của F. Sagan k/o sợ bom Ðức mà sợ
chuột
bom Ðức trong thế chiến 2
tất nhiên
con chuột thì nó đã lòi cái bản mặt
chuột
trong căn bếp của bà chủ nhà Marie Quoirez
sau một cuộc dội bom long trời lở đất
ở Lyon.
 
(Về các trận pháo kích vào thủ đô
Sài Gòn yêu dấu của miền Nam dấu yêu
sau Tết Mậu Thân 1968
mi còn nhớ thêm được gì
ngoài các bao cát nhỏ?)
 
Bà má của mi thì bả cũng rất là sợ chuột
(chuột dưới cống chuột trong bếp và
chuột trên đời)
dĩ nhiên dĩ nhiên dĩ nhiên
nhưng khi người tá điền
sau mùa gặt ra Cần Thơ nộp lúa để trả nợ
có đem theo một xâu chuột đồng biếu chủ
điền
bà đã bảo người nhà làm thịt và rô ti chuột
cho “nhà bếp” và “xấp nhỏ” ăn thêm
bà thì hiển nhiên không xơi thịt cầy mickey.
 
Ðó là trước năm 1945
thịt chuột đồng chiên béo ngậy
(và có mùi chuột dù đã được ướp muối sả)
hình như mi cũng có ăn hai cái đùi chuột nhỏ
và nuốt
trôi
vì lúc đó mi đã năm hay sáu tuổi đời
chị Hai và chị Ba đã có chồng ra ở riêng.
 
Mi thì ngủ chung với một chị vú tên Tiệc
cho mi ăn uống tắm rửa thay áo quần và
dắt mi đi chơi mỗi buổi chiều
gái quê đất Bắc “mưa phùn ướt áo tứ thân”
nhưng đã có làn da trắng mịn như gái Bến Tre
xứ dừa
cha mẹ là bần cố nông
mang con gái ra thế để trừ nợ ông bà ngoại
khi lên 16 lúc mẹ mi lấy chồng
ngoại cho chị Tiệc đi theo sang Nam Vang
hầu hạ
rồi đến năm 1939 cả nhà 10 người lớn bé
trở xuống Tham Tướng ở chung với ông bà ngoại
đã nghỉ hưu và đã trở về Nam
sau khi ba mi mất ở Sài Gòn.
 
(Có thể vì quá nghèo đói
luôn luôn thèm khát một bữa ăn no nê
thật đầy bụng và thật khoái khẩu
mà bố mẹ đã đặt tên cho con gái là Tiệc?)
 
Trước khi tản cư chị Tiệc phải lòng một anh
thợ điện
chị trốn nhà bị bà ngoại và má đi lục tìm khắp
tỉnh lẻ Cần Thơ bắt về
ngoại và má ngồi trên giường ở nhà dưới
chị Tiệc ngồi dưới đất cúi đầu khóc lóc xin lỗi
ngoại tha tội và gả chị cho anh thợ điện
đôi uyên ương dọn về một căn phố nhỏ tối om
một màu đen đặc ấm cúng
ở gần chợ và nhà thương trên một con đường
hai bên có trồng
hai hàng bã đậu trưa nắng lửa cây rợp bóng
lá xanh.
 
Xin thưa tiếp:
Trong câu chuyện có bi thương
nhưng vào cái thời điểm ấy thì cũng rất là quá
bình thường
chỉ vỏn vẹn
vâng, xin thưa chỉ vỏn vẹn có hai người
lau mắt
là chị vú
và đứa bé
vì hai lẽ.
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021