thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
1992 | Cây thời gian | Sau Khải Huyền | Nhật ký | Tản mạn khi đọc Brecht | Thánh đường | Xuân sớm | Ngọn đồi ký ức
 

1992

 
như trái cây đỏ
tôi bám
vào tử cung của mẹ
tim tôi đập, máu tôi chảy
trên cành nhánh cây đời
tôi không ngừng
lớn lên mỗi ngày
đến khi tôi chín
và tôi rụng
vào thế giới con người
 
 

Cây thời gian

 
Một cái cây mọc lên
quả là những chiếc đồng hồ
khi gió ngừng thổi, lá ngừng lay
và trái thời gian
rụng xuống
lẫn vào sương mù trên mặt đất.
Những triết gia cúi mình
lặng im tìm kiếm
họ nghe ra hơi thở
của một con hươu
giấu mình trong sương sớm
và tiếng đàn chó săn
vọng về từ bên kia biên giới.
Trên ngọn đồi
nơi cây sồi đứng hát
thời gian lại bắt đầu
không phải bằng tiếng kim đồng hồ
mà bằng tiếng súng nổ.
 
 

Sau Khải Huyền

 
Xác cơn mưa rơi xuống lúc tảng sáng
Tro bụi phủ trắng khắp mọi nơi
Mặt trời là quả cầu bằng tuyết
Mọc lên trên thế giới của tôi
 
 

Nhật ký

 
Cửa nhà thờ mở
những con người bước ra
những cái bắt tay
những nụ hôn vội vã
tôi thấy vòng hào quang buồn bã
vậy bọc lấy mẹ tôi
và tôi thấy những ngón tay bà
siết chặt lấy khung ảnh
Đó là một sớm mùa thu
không một tiếng chim
chỉ lặng lẽ mây bay
trên những hàng cây nhạt nắng.
Tôi nhìn thấy đằng xa
trên tán cây dẻ
một cầu vồng mở sáng.
Nơi đó cỏ xanh hơn,
mây trắng hơn,
nơi đó em gái tôi đã lớn.
Em buồn bã mỉm cười
trong trang phục cô dâu
hoa trắng tung lên giữa không trung.
Và tôi thấy họ chạy đi
đuổi theo một ngày hạnh phúc
một ngày tôi biết
sẽ không bao giờ đến
khi nắp quan tài đóng lại.
 
 

Tản mạn khi đọc Brecht

 
Bạn sẽ trở thành người tình
nếu bạn đọc Brecht về đêm
nhà tư tưởng nếu là buổi sáng
nhà cách mạng vào buổi trưa
và thi nhân vào buổi chiều.
 
 

Thánh đường

 
Cây thông đứng một mình trong đêm
bên thánh đường đổ nát.
Cỏ hát
bên kia bức tường
chuông treo lơ lửng trên gờ tháp
đổ xuống từng hồi
 
Hiệp sĩ đã bỏ lại
máu và danh dự
sau cuộc thập tự chinh
đám cưới từng diễn ra trong nhà thờ
nắm tiền vàng tung lên giữa không gian
trước khi những vì sao trên trời toả sáng
và bão táp cuối chân trời nổi lên
 
Cây thông đứng một mình trong đêm
bên xác người treo cổ
xoay mặt về phía hừng đông
 
 

Xuân sớm

 
dưới mái vòm gãy đổ
tôi thầm thì một bí ngữ
trưa tháng tư trong sạch
gió thổi, tôi đánh hơi
ngựa hý đằng xa và tôi thầm tự hỏi:
đâu đây có nhà dân?
trong tim tôi có máu độc, trong óc tôi có thù ghét
nhưng tôi không vấy bẩn mùa xuân
tôi đi và tôi đi
hết ngọn đồi này đến cánh rừng nọ
tôi bắt gặp những con mắt thức giấc trên những cánh bướm
tôi bắt gặp cặp tình nhân trao nhau nụ hôn dưới tháp chuông giáo đường
tôi nghĩ: ai mà chẳng thể yêu và được yêu
tôi gặp một gã lang thang không nhà của
tôi nghĩ: ai rồi chẳng có một chốn để trở về
tôi đi qua thung lũng, cánh đồng, lều trại
tôi lang thang dưới trăng mùa lễ hội
tôi là con thú cô đơn bị đánh đuổi
và chỉ chốn rừng sâu là nơi tôi mãi thuộc về
 
Winter 2016.
 

Ngọn đồi ký ức

 
Khi còn là đứa trẻ chăn bò
những hôm trời cuộn mây
trên ngọn đồi đầy gió
nhắm mắt lại và tôi thấy
bản thân mình đang bay.
Rồi lớn lên, tôi bước vào thế giới
với bao gánh nặng trên vai
ánh sáng của đời tôi mờ dần
và hồn tôi chìm xuống
như đá chìm trong nước…
Chiều nay, trời nổi gió
tôi lại thấy những chú bò
đang âm thầm gặm cỏ
trên ngọn đồi của ký ức tuổi thơ.
 
 
 
----------------
 
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021