thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Người gác cửa và cây oải hương | Ông Vester | Bài ca về Gunnar | Larsen cho chúng tôi biết tại một quán rượu ở Christianshavn việc ổn định nhỏ, không công bằng, của mình
 
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
 
GRZEGORZ WRÓBLEWSKI
(1962~)
 
Grzegorz Wróblewski sinh năm 1962 ở Gdansk và sống ở Warsaw, Ba Lan, từ 1966 đến 1985. Hơn hai mươi năm qua [từ 1986] ông sống ở Copenhagen, Đan Mạch, và ngoài bảy tập thơ và một tập tuyển những bài văn xuôi ngắn xuất bản ở Ba Lan, ông còn có hai tập thơ, một tập thơ văn xuôi, một cuốn tiểu thuyết thể nghiệm [dịch] xuất bản ở Đan Mạch, và một tập thơ tuyển ấn hành ở Bosnia-Herzegovina [Nxb. Mostar, 2002]. Wróblewski còn là tác giả nhiều vở kịch, và thơ văn của ông chuyển ngữ qua tiếng Anh thường xuyên xuất hiện trên London Magazine, Poetry London, Magma Poetry, Parameter Magazine, Chicago Review, 3rd bed, Eclectica, Mississipi Review và trong nhiều tuyển tập như Altered State: The New Polish Poetry (Arc Publications, Todmorden, UK 2003), Carnivorous Boy Carnivorous Bird (Zephyr Press, Brookline, USA 2004). Wróblewski từng tham gia trong ban biên tập tạp chí bruLion xuất bản bốn kỳ một năm, và ở Đan Mạch ông thường xuyên tham gia những buổi trình diễn thơ và nhạc. Văn thơ ông đưọc dịch ra nhiều thứ tiếng, và ông cũng từng nhận giải thưởng thơ dành cho nhà thơ nước ngoài xuất sắc nhất sống ở Đan Mạch.
 
Những tác phẩm chính: Ciamkowatosc zycia [“Cuộc đời trệu trạo”, 1992], Planety [“Hành tinh”, 1994], Dolina królów [“Thung lũng Vua”, 1996], Symbioza [Cộng sinh, 1997], Prawo serii [2000]. Tác phẩm thơ mới nhất của ông bằng tiếng Anh là Rooms and Gar, với những minh họa của Teodor Bok, cũng là một họa sĩ gốc Ba Lan, do Thư viện Quốc gia và Viện Văn hóa Đan Mạch ấn hành tháng Hai năm 2005.
 
 
 

Người gác cửa và cây oải hương

 
Hắn liếc nhanh khi tôi bước vào khách sạn trống không.
“Có gì lạ?” hắn hỏi.
“Trăng là một kẻ lừa đảo,” tôi nói.
“Anh chơi bài lại thua hai trăm nữa sao?” Hắn trao chìa khoá cho tôi.
Hắn lại đưa ngón tay nhỏ lên ngoáy cái lỗ tai đầy lông.
 
Hắn dựa lên một tờ báo ngày hôm trước.
Hắn ngáp.
Hắn không cần gì ở tôi.
Tôi cũng không cần gì ở hắn.
(Liệu tôi sẽ có may mắn được gặp Georges Charpentier?)
 
Những kẻ cô đơn – các người gác cổng, bài bạc, những tên chinh phục bại trận trước các bà goá có tiền và biển khơi – sao mà họ giống nhau đến thế!
Lúc nào họ cũng thơm mùi oải hương
Họ không sao làm gì khác hơn được.
 
Họ biết nhau từ trong ruột biết ra và âm thầm thù ghét.
Họ không sao làm gì khác hơn được.
 
 
 

Ông Vester

 
Ông chủ nhà giờ không còn là chủ nhà nữa.
Xưa ông sở hữu một ngôi nhà màu trắng có lò sưởi nhưng giờ
người ta đem đến cho ông một cái nón trong vườn
Treo nón lên một cái hàng rào đổ và im lặng chờ
 
Ông Vester cắm sâu cây gậy của mình xuống đất và lau hai
                                                               mắt kính gọng sừng của ông
Ông nhìn những người đang bước đi dưới đường
về hướng thành phố
nơi ông chưa đặt chân đến bao giờ.
 
 
 

Bài ca về Gunnar

 
Gunnar chỉ còn lại
một cái muỗng bằng gỗ
và một thẻo đất nhỏ trồng rau.
 
Vợ ông qua đời
vi bị sưng phổi
cách đây ba năm.
 
Thằng con trai ông đi
tới Sappisaasi
để nuôi nai tuyết.
 
 
 
Larsen cho chúng tôi biết
tại một quán rượu ở Christianshavn [1]
việc ổn định nhỏ, không công bằng, của mình
 
Ta hiểu rõ bạn rồi, Larsen ạ: Bây giờ bạn,
cũng như ta, là một con heo mập, bạn nhét đầy bụng
một đống đậu lạc tẩm muối và đọc mục ngồi lê đôi mách
về những tên Quốc xã người Áo đang
thả giàn tràn vào internet.
Nhưng đừng lo ngại, Larsen ạ! Chuyện này có thể xảy ra
cho bất cứ ai! Mẹ kiếp... Thì hãy cứ nhìn những chú
bé buồn bã mặc áo khoác vàng từ sáng sớm đã phải cắt
những bụi cây con trong các đường mương.
Bạn có muốn một lần nữa,
có cái gì chung cùng mấy chú nhỏ ấy?
 
 
 

Thông báo địa phương

 
Buổi sáng tôi đi bộ qua thị trấn Christianshavn.
Sáng tinh mơ, mới có sáu giờ mười
lăm. Và tôi thấy gì trên quảng trường
bé tí kia nhỉ? Hai chức sắc dân đảo Greenland[2]
đang nhìn sững không chút xúc động cái
cầu xí mới xây hôm kia hãy còn tươi rói.
Đây quả là một công trình cao cấp độc đáo.
Chắc chắn nó sẽ đoạt một giải thưởng lớn
trong cuộc thi dành cho những cảnh quan
kiến trúc mới của Đan Mạch. Tôi bước theo họ,
mở hộp bia Carlsberg của tôi,
và chúng tôi cùng nhau nhậu trong im lặng.
 
 
_________________________

[1]Thị trấn Christianshavn - Phía đông nội thành Copenhagen, Đan Mạch.

[2]Hòn đảo tự trị thuộc Đan Mạch.

 
--------------------
“Ông Vester”, “Bài ca về Gunnar” dịch từ bản tiếng Anh “Mister Vester”, “Song About Gunnar” của Adam Zdrodowski, “Người gác cửa và cây oải hương”, và “Larsen cho chúng tôi biết tại một quán rượu ở Christianshavn việc ổn định nhỏ, không công bằng, của mình” dịch từ bản tiếng Anh “The Porter and the Lavender”, và “Larsen Tells Us in a Christianshavn Pub About His Undeserved, Little Stabilization” của Adam Zdrodowski & Joel Leonard Katz trong Grzegorz Wróblewski, Our Flying Objects (London: Cartalia Poetry Series, 2007), “Thông báo địa phương” dịch từ bản tiếng Anh “Local communiqué” của W. Martin trong Chicago Review, Vol. 46, 3 & 4 – 2000.
 
 
Đã đăng:
 
12 giờ mỗi ngày suốt 50 năm, không thấy cả mặt trời, / trong nhà máy thịt và các hầm mỏ, sửa quần cho người khác, / chỉ nhậu tới không biết trời trăng mỗi thứ Bảy... | Có những lúc là mấy mụ đàn bà đeo hột xoàn giả / bên tai, những lúc khác là mấy con vẹt lắm chuyện / hoặc là chính trị gia thất bại... | Lát nữa đây một cái gì xấu sẽ xảy ra, / một cái gì mà tôi buộc sẽ phải quên nhanh. / Hoặc là cái ngược lại... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
Tôi đã có lần từng ở trong phòng này trước đây / Tôi chuyện trò vẫn với người phụ nữ ấy, ngắm xâu chuỗi bóng loáng / của nàng / và cùng uống chung một tách trà... | Nhà thơ trẻ L. viết: / Cảm xúc tuyệt diệu biết bao được ở bên em, / Cho dù em chưa bao giờ ở đây, / Cho dù em sẽ không bao giờ đến... | Chim chúng ta bây giờ đã bay vòng trên một người khác. / Em có lý, chúng ta trả thuế quá nhiều, / và bầu trời đã bất ngờ mất chiều sâu... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
Hắn ngước mắt lên nhìn những kẻ lén lút / ném những đồng xu vào cái lon han gỉ / của mình... | Anh từ đâu đến, hỡi người du khách già khoác trên mình / một cái bao vải đay và quần bó rách tả tơi?... | Trước tiên là bố mẹ và bạn bè cũ của bạn / đến nơi / Họ sẽ hân hoan đứng vòng quanh bạn... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
Bước vào rừng / Tôi gặp một người bạn đã chết / vài năm trước. Kiên nhẫn, anh đi theo tôi / và khi tôi dừng chân nghỉ... | Mẹ tôi xưa từng là người phụ nữ đẹp nhất thành phố / Mẹ thuộc tất cả những truyện thần tiên Andersen và mỗi Chủ nhật / mẹ đưa tôi đến chợ rau... | Những thác nước che khuất quanh đâu đây – anh lên cơn sốt / và mỗi đêm tôi mở rộng những cánh cửa sổ... | Anh có muốn trở lại làm một thằng bé con ném chiếc máy bay bằng giấy về hướng mặt trời... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
... Những nhà thơ, những nhà thơ thức dậy và gõ / Vào những cánh cửa sổ khi mùa đông đến. / Khi tôi buồn ngủ, / Họ bắt đầu khóc oà... | Tôi mở gói giấy. / Lấy miếng xăng uých ra và vội đút nó vào miệng mình. / Bánh mì và bơ và phó mát. / Không tệ, chẳng tệ chút nào, tôi nghĩ bụng... | kế hoạch A / treo cổ mình / kế hoạch B / treo cổ mình / kế hoạch C... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021