|
mẹ | người đàn bà và cánh đồng
|
|
mẹ mỗi khi con về
mẹ nhìn như trái rụng
con nghẹn ngào đột nhiên ngó xuống
một vệt đá mòn dấu chân người bước
ai đang cào đau nhói trong con
suốt đời quẩn quanh mảnh vườn
cái màu xanh
cái màu xanh đến buốt
chiếc lá hình trái tim giấu bao điều sâu kín
thân cây cao dặn dò ngay thẳng
quả dứa bên bờ rào mùi hương lặng lẽ
người tốt vẫn còn đây
đường con đi dài đến thế
mưa nắng thất thường mà sao chẳng thể
bình yên vệt trầu
cháy giữa đêm khuya
30/6/2013
người đàn bà và cánh đồng
Tặng TS Trần Hoài Anh
cánh đồng mênh mông tít tắp
óng ả đi ra như tiếng nói giàu có trong sáng
tôi muốn được làm cây lúa mới trỗ bông
vụ gặt thêm nặng gánh
người đàn bà cúi sát đất chăm từng gốc từ tinh mơ
đến chiều tà
chị kiêu hãnh mồ hôi rơi thánh thót
lặng lẽ viết
những dòng chữ mùa màng ấm no
những dòng chữ không tài nào đọc hết
ngàn đời nối nhau qua
từng đoàn xe
loang loáng
từng ngôi nhà sang trọng chuẩn mực
từng bức tường kín cổng quanh năm
người đàn bà mê mải
viết và viết thứ ngôn ngữ riêng của mình
đơn độc
tôi nhìn dáng cong cong của chị
một dấu hỏi trên trang giấy mượt thơm hiền thục cánh đồng
11/7/2012
-------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Hoàng Vũ Thuật đã đăng trên Tiền Vệ
|