thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chữ | Thơ | Thời gian
 
 

Chữ

 
những con chữ
chính là bao tử tôi cũng chính là linh hồn tôi
cũng chính là không khí thế giới này
cũng là cứt và thiên đường
rốt cuộc thế giới ấy tôi sẽ sống bên ngoài lớp da nó
tôi vẫy vùng và thoát thân hay
tôi phá đổ nó
 
thần hứng là một điều mà nơi đó
chữ là đôi mắt tuyệt vời để ta mở to hết mức.
 
 
 

Thơ

 
dưới khoảng trống trang giấy này
cả vũ trụ đã nhảy xuống.
 
 
 

Thời gian

 
như chất độc
chúng đến
như tiếng nổ
đầy mùi thuốc súng, chúng
bắn vào màng tang, mắt, mũi
xâm chiếm chúng ta
như chúng ta đã mò vào bóng tối
nơi chúng ngự trị
 
thảm cỏ dầu trên đầu chúng ta
sự vô định của cái chết ở đó
lắc lư đợi chúng ta
đếm cuộc đời của chúng ta
như những quả lắc
chúng ta không thể dừng lại
 
lưu vong
trong trái đất này
trên mảnh đất này
chúng ta luôn bỏ chạy
chúng ta luôn bị rượt đuổi
tôi đã biết nơi này đợi tôi
bằng những tiếng gọi được mã hoá
 
nơi này
mọi thứ đẹp và ác
xấu xa kêu gọi, cũng nơi này
không có hờn ghen, những ức chế
là màn trình diễn mà ảo giác từ xa vọng lại
chúng ta kêu vào trong thung lũng
núi và thời gian vọng lại chúng ta
 
con sư tử sẽ mò vào rừng sâu
nơi đó
chúng cạnh tranh với những con mèo và báo về khứu giác
chúng ta dừng lại và tập nhảy, đi trên lưng chúng
chúng ta cùng săn mồi
những con mồi chúng ta
lớp da chỉ bảo vệ chúng ta trước điều không cần thiết
chỉ như loài vật
chúng ta có những đường cong để chạy và lăn tròn
trong đó
người đàn bà là vạch mốc khởi đầu, dung chứa, biến mất
lớp da chúng ta động đậy
và chúng viết bằng chữ trên người đàn bà
 
tôi yêu đàn bà như một con sói yêu trăng
tôi giấu máu trong vòng trăng đó
 
tôi nằm trong bóng đêm, nhìn lại
cái khoảng khắc bật nứt tâm hồn
nơi lần đầu tiên tôi thấy sự tuyệt vọng là khởi đầu sâu xa nhất
định phận con người nơi chúng là tiếng kêu đầu tiên của mất mát
thời gian đang ăn mòn -- những con mối những con kiến
chúng phá mòn đôi mắt và bao tử của chúng ta
chúng gợi mất mát nơi
cái chết chúng ta ngân nga
 
lịch sử sỉ nhục chúng ta nơi chúng ta chỉ thấy sự hữu hạn của mình
nơi chúng đè nặng chúng ta những thợ săn chuyên nghiệp
đang chọn lọc linh hồn
chúng ta nhỏ hơn hay chúng nhỏ hơn? chúng ta chỉ là một nhánh của bộ não đó
những nơtron với những xung lực truyền một điều gì đó đến một kết cấu chưa biết trong tương lai
và chúng có trong tất cả
những khối trắng hình vuông đầy sức mạnh như sa mạc này
 
hay chúng ta có thể được xếp lại sau, cùng đất và cát nơi chúng ta trở thành một hàng mục rữa trước ánh nắng ban mai
 
và ngày lên mỗi ngày những dòng chữ trương máu
từ não, chúng đập vào mắt chúng ta trước khi chúng ta kịp thấy
chúng chảy mòn chúng ta như một con dao
 
chúng đã đẻ ra chúng ta và cân đo chúng ta
trước trái đất và sự nặng nề này
nhẹ nhàng là một giấc ngủ quả báo trong mơ
chúng ta chỉ thấy sự vươn lên và dưới ngay hố đó
sự cuốn xoáy hủy diệt
 
dưới trái đất tròn như một cái bánh này
chúng ta chỉ được ăn một chút tồn tại và phần còn lại
chúng ta thành rác thải nơi người khác đi qua
bằng những con chữ
thượng đế cầu siêu cho chúng ta bằng sự độc ác của người
chúng ta chỉ có một ý nghĩa toàn vẹn là sống vượt qua hiện tại nơi đôi mắt chúng ta
bầu trời xanh là hiện tại vĩnh viễn
chúng ta bay trong giấc mơ này
 
một giấc mơ phải đi bằng chân đất và cảm nhận như người khác có thể thấy chúng ta
qua sự quay đi này
chúng ta cõng những thiên thần đen
bằng đôi cánh chúng
 
thời gian
mỗi ngày tôi đội tang cho mình
và để viết tiếp cho thời gian mình
tôi bước qua cái chết.
 
26/11/2010
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021