thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những định nghĩa còn lại | Cuộc sống
 
 

Những định nghĩa còn lại

 
1.
 
Bài thơ là một bản nháp
Được lặp lại
Cho đến khi nó thành hình
Xoá tan hết mọi chữ
 
2.
 
Khi thơ bước đến bên tôi
Tôi nắm tay nó và thầm thì
Này cô bạn nhỏ
Căn phòng cô ở đây
Chính xác ở đây
Nơi cô bị giam cầm
 
3.
 
Họ hót rất hay
Mỗi buổi sáng
Sau khung cửa
Những con chim non đó
Họ sẽ chết
Mà không biết mình đang bay
 
4.
 
Khi tôi kẹp cổ chính tôi
Bằng sức nặng của những ngôn ngữ tôi
Tôi thấy nó
Trống rỗng
 
 
 

Cuộc sống

 
1.
 
Khi họ nói.
Tôi cố gắng nhìn vào miệng họ
Nhưng tất cả những gì tôi thấy là một lỗ hổng
Nơi tôi đang rơi vào, đứng đó
 
Tôi không thể viết chính xác điều này
Điều này thì không nên là thực
Cái tôi cần là loại bỏ họ ra khỏi họ
Cái vết đen của lỗ đạn này
Cái mà trước đó họ nghĩ đến
Cái mà trước đó mọi thứ đã xảy ra
Rồi để cho nó bước đi
 
2.
 
Những bước chân tôi nhắc tôi tồn tại
Từng ngày
Khi thời gian qua, nó tiêu dần viên kẹo đắng
Của đứa trẻ màu vàng
 
Tôi không tồn tại
Lúc này là một cái bóng
Lúc kia là những tiếng nói
Nhưng không có gì là thực
 
3.
 
Họ cắn lấy bàn tay tôi đôi mắt họ mở ra một khung trời tối
Đó là gia đình tôi
Bờ môi họ đỏ
Gắn vào những mạch máu
Cái gì đã dẫn tất cả
Xuống nấm mồ này
 
4.
 
Khi tôi còn nhỏ
Tôi không biết thời gian và không gian sinh ra như thế nào:
Giống như chính tôi
Càng lớn lên
Càng cô độc
 
Và cái chết thì cứ đứng đó
Như một góc đèn
Với nguồn ánh sáng gọi tôi quay về trang giấy.
 
5.
 
Tôi viết khi tôi buồn
Ngôn ngữ là trò chơi càng lặp lại thì càng tiến hoá
Được chơi trong không gian và thời gian không thực
Tất cả những cái đó
Đều là kí hiệu
Chỉ có một sự thực
Hình ảnh chứa âm thanh và cảm xúc
 
6.
 
Bạn thấy gì khi bước qua khỏi cánh cửa
Căn nhà bạn nơi mọi thứ khép lại,
Với tất cả những gì xa lạ nhất
Và không ai nắm lấy tay bạn
Dù họ đang nói cái ngôn ngữ bạn nói.
 
7.
 
Khi họ nói về bạn
Họ dùng ánh mắt bạn, màu da bạn, ngôn ngữ bạn
Cái tất cả đã được phơi bày
Như họ có thể lột trần bạn ra và trưng bày bạn
Trước một thời gian giới hạn như khung tủ kính
 
Bạn là một thứ để trầm trồ
Hay bỏ qua
Không phải bởi vì bạn đã sống
Mà vì ai cũng đã chết.
 
8.
 
Xuyên qua ngôn ngữ này
Tôi thấy tôi tồn tại
Trần truồng
Như con vật và tôi bước đi
Cái tiến hoá ban đầu này
Sẽ không có ai thấy.
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021