thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những câu thơ trên đường tàu xuyên Việt
 
1. Hà Nội – Sài Gòn
 
Chiếc đầu máy diesel gầm rú trẩy anh về phương nam,
Một chuyến tàu khác trong đầu anh rì rầm trở lại,
Vũng sáng Cam Ranh ngoài kia giương mắt đèn mệt mỏi,
Nhìn những đoàn tàu vòng quanh, vòng quanh ...
 
Chiếc đầu máy diesel gầm rú trẩy anh về phương nam,
Những cặp vú núi cắt răng cưa chân trời tím ngắt,
Đêm chuồi xuống như chiếc bánh bột lọc khổng lồ hư thực,
Dính nhớt, tủi hổ và cô đơn.
 
Chiếc đầu máy diesel gầm rú trẩy anh về phương nam,
Ngoài cửa sổ, gió quật những cành đêm hung dữ,
Không, không bao giờ em vuốt ve anh như thế,
Dẫu vòng bánh tâm sai của nỗi nhớ tiếc đang điên cuồng quay tít tim anh.
 
Chiếc đầu máy diesel gầm rú trẩy anh về phương nam,
Em ở nơi đâu? Em làm gì trên cầu thang thời khắc?
Hàng vạn thanh tà vẹt đuổi lên trời tiếng kêu sắt thép,
Giàn giụa ứa theo hai đường ray chùm ký ức song song.
 
Chiếc đầu máy diesel gầm rú trẩy anh về phương nam,
Bỏ lại cái hôn biệt ly phũ phàng, giật giọng,
Tất cả các loại đồng hồ trần gian đã chết lúc 10h đúng,
Chỉ có em thôi – cát chảy phía thiên đường.
 
Chiếc đầu máy diesel gầm rú trẩy anh về phương nam,
Ngọn đèn 25 watts soi những gương mặt lắc lư của một màn phản-kịch,
Giấc mơ rỗng lao theo nhịp disco hối hả và dâm dật,
Madame Âu Cơ thụ thai kỹ thuật, đẻ rơi loài sâu trong thao thức của anh.
 
Chiếc đầu máy diesel gầm rú trẩy anh về phương nam,
Em sẽ chẳng nhớ gì đâu, câu thơ trườn theo mép biển,
Sóng hoài hơi đổ lên trang em những van xin, hờn giận,
Nhưng đêm sẽ trở về - một vết ố trên gương.
 
 
2. Sài Gòn – Hà Nội
 
Trên chuyến tàu áp chót tối 25 tháng Chạp,
Rời bỏ Sài Gòn nghẹt người, nghẹt rác, nghẹt khói xăng,
Tôi vẫn băn khoăn một khúc thiết mộc lan trổ lá buồn khô khốc,
Chợ hoa đường Nguyễn Huệ, ngàn đại đoá ngây ngô co quắp cánh vàng.
 
Trên chuyến tàu áp chót tối 25 tháng Chạp,
Khoang giường nằm lèn nhễ nhại hàng chục lát sardines,
Quốc lộ 1 chạy tuyệt vọng giữa hồng hộc con xoang tràng sắt và êm đềm bể cả,
Tâm hồn tôi cũng nửa này hồng hộc, nửa kia êm đềm.
 
Trên chuyến tàu áp chót tối 25 tháng Chạp,
Loài mèo mun cụt đuôi chậm rãi nhỏ vài giọt tinh dịch cuối cùng,
Bàn giao cây đèn kéo quân cho con rồng tróc vẩy,
Mưa phùn rơi hai hố mắt rỗng không.
 
Trên chuyến tàu áp chót tối 25 tháng Chạp,
To be away ~ to be back, một vòng tròn khói toả bùn lên,
Cuộc siêu lãng du trong chuỗi tunnel vô tận,
Cùng bốn ngàn năm trăm phút lên cơn lạm phát ưu phiền.
 
Trên chuyến tàu áp chót tối 25 tháng Chạp,
Chiếc đồng hồ trí nhớ tuột dây tóc nơi đáy sâu,
Tôi đập vỡ con lợn đất thứ 41, đếm từng câu thơ thắt lưng buộc bụng,
Ngoài hoang đảo mộng mơ, người-thứ-41 lại nhận viên đạn khác vào đầu.
 
Trên chuyến tàu áp chót tối 25 tháng Chạp,
Người ta chất lên toa áp chót rất nhiều cơn điên gắn xi,
Chôn sống mùa đông bão hoà lo âu, bão hoà hối hận,
Tôi đào mãi vào long mạch mình một địa đạo hoài nghi.
 
Trên chuyến tàu áp chót tối 25 tháng Chạp,
Trời mịt mù chiếc thảm lông ngỗng của hàng triệu nàng Mị Châu,
Chiều lại vào ga chân dung em đường viền đen khắc gỗ,
Cho những nhịp thơ tôi bay lạc mãi ra ngoài cửa sổ toa tàu.
 
(2/1988)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021