thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
QUÊ HƯƠNG: Khí hậu II
 
 
Bây giờ
vẫn là mùa xuân của thời tiết
bất chợt
tháng giêng hư cấu trong ý tưởng
một nơi chốn
của những con người vắng mặt không cảm xúc
hương khói tan về đâu nhịp chuông cũ gọi hồn
người chết
cuộc sống hỗn tạp không gợi nổi chút thơ mộng
có thể
khi lặng nhìn ngọn nến
cháy phẳng lặng
một góc trời tâm tưởng
đây là lúc tiềm thức sống lại những hình thù
trong lửa chậm
 
có tiếng gọi tháng Giêng
đâu đó màu của mùi hương và khói
mắt trẻ thơ tròn nắng
đánh thức
mai rừng trơ nụ gió
của kẻ lạc đường
mùa xuân không còn là thời gian
không còn là nơi chốn
tôi biết
mọi định nghĩa đều
thất bại
 
 
con đường vòng ngoài giới hạn
cái chết quá cảnh
nơi hình thể trừu tượng một cửa khẩu
giả định và
sự đào vong có thật
biển gởi theo thông điệp nước mặn
về sự sống
tiếng nói chạm trổ khuôn mặt đương đại
đồng bóng lời ca bạch thoại
tôi
trả muối về cho biển
và biết cái chết
sẽ nhạt như tên gọi
 
dù sao
hình tượng cũng làm đầy không gian
những khoảnh khắc trống
âm sắc ngọt nhát chém
hình dung
ngã huyền sắc nặng
hỏi về tự sự câu chuyện lịch sử không thể kể
cuộc xung đột giữa sự thật và ngôn ngữ
đã đến mức cuối
ngữ nghĩa bị ám sát trong từ vựng mơ hồ
một phong cách mông lung và trách nhiệm
của cú pháp
không thuộc về văn bản
đạo đức bày hàng rao bán phẩm hạnh hàng mẫu
cả minh triết vụn vặt ráp nối nhãn hiệu
không mã vạch
 
bây giờ
là thời đại của chủ nghĩa mặc kệ
“người không vì mình,thiên tru địa diệt”
câu đơn âm ba rọi ngập ứ
thịt mỡ hán việt
tắt nghẽn tâm mạch “dân tộc anh hùng”
giả hiệu
giả hình không che đậy
ngôn ngữ là món “đặc sản”
phá sản
 
tháng giêng kẹt cứng trong vị ngọt
và chua những đám rước hình nhân
lễ hội xanh đỏ cờ phướn
sót lại những tiền nhân vẽ mặt phường tuồng
ám ảnh của lịch sử sơn son thếp vàng
dư âm da trâu kim loại đồng phát nhiệt
lửa rơm um khói
tháng ba
tổ phụ leo núi vẽ đường đi của minh triết
buồn bã
này các con, hãy theo ta
xuống biển
 
con đường mất hút nơi dấu chân tháng hai
cỏ úa sắc độ của núi khoả thân đá trổ
vân chữ bi kí khắc hằn trán thời gian
nếp nhăn không màu của chữ
phạn hán
vòng vèo chảy xuống
thung lũng nôm chụp bắt
a, nó đây rồi
khuôn mặt tháng ba đồng bóng phèng la
khiêng vác
mặt nạ truyền thống
mỏi mệt
 
từ huyền thoại tù mù những đứa trẻ
bụng ỏng da chì
thờ thần bái vật bước ra
mang trên lưng thiên thư không chữ
gánh nặng mấy ngàn năm không văn tự
vẫn thờ chữ nước ngoài
triều đại Hùng Vương thập bát đại truyền
lăng mộ còn ghi
mười tám đời tiền hiền nối gót
giờ thành thập bát khuyển truyền
 
mùa xuân
không thể định nghĩa
là một hạn kỳ của thời tiết bất chợt
mọi tiên đoán đều ngộ độc
không thể là nơi chốn
của ẩn trú những vết thương thời gian
hoa mắt và ù tai bởi âm và sắc
tôi băng qua cánh đồng xương rồng
đầy gai
dẫm lên cát nóng mồ hôi và máu bốc hơi
biển ở dưới chân đồi
 
bây giờ
mùa xuân khô trong cổ họng
những đơn âm muốn phản kháng
tôi nghe chúng hét
nước nước / nước nước
rùng mình như nhập âm câu chú
có thể từ chiêm bao vọng về
tiếng sóng / tự kỷ ám thị
như thể hoang đường      tôi cũng hét
nhưng
chỉ là hình tượng nghe được bằng mắt
của huyền thoại buồn bã
 
“này, các con...”
 
22/04/13
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021