thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
lại thêm năm bài thơ
 
 

dốt

không phải đốt-xtôi-ép-xki
 
một ông làm thơ viết mãi không ai đăng
buồn buồn đem thơ ra đốt
một ông làm dân nói mãi không ai nghe
buồn buồn đem ra đốt miệng của mình
 
 

và bạn ở một mình, đèn tắt

 
sau khi vạch lá tìm sâu
mà không biết thẳm
thăm thẳm tận đâu?
 
một mình bạn gánh cơn đau
sau một ly cà phê nguội
chút bóng tối
nghiêng nghiêng
bạn bày đặt thấp cổ bé miệng
và đòi chịu trách nhiệm
 
không phải là biết hay không biết
bạn có tin hay không?
không hay tin?
 
chỉ có người điên
mới tưởng được giải thoát
khỏi khói sương trong lòng
 
có một thời bạn muốn chết không xong
không ai dám phá vỡ ranh giới đó
tên gì? ở đâu?
có cảm thấy gì không?
có sợ gì không?
có đủ tiền không?
 
lịch sử không phải là một kẻ lông bông
bạn chỉ là tấm thảm chùi chân
đặt trước cổng siêu thị
mà cũng đòi chân lý
 
chân đất thì có
 
 
bạn có thể nói thêm về hi vọng
vì bạn biết nó là cái gì [1]
 
mặt trời chiều nay không lặn
trời đầy nắng
trên vỉa hè bạn đã mắng thơ ca không là cái gì cả
bạn đánh cá
rằng buổi trưa ấy chiếc xe văng vào thành phố
lúc mấy giờ?
nắng hơi vàng hay đã hơi trưa?
 
trong đầu tôi chỉ là một bắp cải thối rữa
mãi làm thơ
về những khốn khổ huy hoàng hoan ca lãng quên của thành phố
tháng ngày gấp nếp vào trong sọ
những con chữ vặn vẹo muốn gãy hông
nên không
còn nhớ
những ngôi nhà mặt tiền đổi chủ
những giọng nói đổi âm
những tướng người đổi dáng
thành phố như tô bún bị thiu
sau buổi trưa bốc mùi con kênh thối
bạn không về vội
vì muốn ở lại thành phố này loay hoay một chút
kiếm một khúc
thật dài
dai. giống như polymer chẳng hạn
kệ những ai, không là bạn
kể từ trưa ấy
quần xám, áo xám, gương mặt màu xám
xách theo cái túi màu xám. lảm nhảm
cố gắng bán hết chồng vé số
với hai bàn tay co quắp và cái đầu cũng nở xoè như bắp cải
lải nhải
sao số của mình phải đi bán số
mà không biết khi nào sẽ xổ
 
 
bạn có thể nói thêm về hy vọng
vì bạn biết nó là cái gì [2]
 
không khổ đâu, thưa bạn
những gì thối rữa không thể làm dòng kênh xanh hơn
bạn hãy để cho dòng kênh trôi như số phận
 
khi hy vọng vẫn còn
những gì bạn muốn
là không làm người khác hy sinh
dù tiếng nói của họ đã vang xa như trống trận
 
họ đang phải tìm một sân khấu
rồi nhập cuộc vào đó
hò hét như một anh hề
cho đến khi cuộc đời thật được mang ra công diễn
bằng những phát đạn
ngay vào óc. nghe muốn khóc
và nổi cọc
 
hay đến mức
làm cả những ngôi sao màn bạc cũng tức
phát điên
 
 
có cách nào để tiếp tục im lặng
sau buổi trưa đầy nắng
 
khi bạn cay đắng:
ai?
không ai
buổi trưa nhún vai: không bao giờ có ai!
 
trả lời hàng hai:
 
của người, như thể pha lê
còn ta ổ chuột, người ghê thôi mà
của người, không phải quỷ ma
dịu dàng pháo mã từ xa xa về
 
người về: hang ổ bốn bề
hàng cây lá thấp ngồi ngô nghê cười
không là đĩ điếm kêu trời
vào ra vô số ai người hệt nhau
 
người về: giấu mặt được đâu
hiện ra lăng kính từ đầu tới chân...
(không phải cởi truồng, đừng nghĩ tầm bậy)
người về, vẫn mặc áo quần
mạ vàng vô số những lần mang đi...
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021