thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đa Thọ Đa Thọ Nostalgic Blues
 
I
 
Mặt trời thấp xuống sau núi biếc
Trên sân ga tàu dừng lại bình yên
Người hành khách trẻ tuổi trầm tiếng hát
Cây chen chân đứng chật bìa rừng.
 
Chuyến tàu đi qua đây một lần
Chuyến tàu đi qua đây hai lần
Chuyến tàu đi qua đây rất nhiều lần
Một kẻ nào xô người tình xuống vực thẳm
Xong
Câu chuyện cuốn hút hơn một lời phủ dụ
Cùng chòm râu rất đậm của đàn ông
Người hành khách trẻ tuổi huýt gió
Tiếng còi tàu hụ.
 
Đầu máy run trong hơi giá rét
Mọi người sửa soạn lên toa
Mỗi kẻ trong đầu một điệu hát
Chàng thanh niên mắt buồn và điệu Blues.
 
Mùa hạ đó tôi về Đa Thọ
Cây cối đứng dậy quanh nhà ga
Khu rừng thông lôi kéo tôi hớn hở
Ồ đứa con hoang trở lại nhà
Tôi ngủ ở đây một đêm sáng ra đi nữa
Khu rừng thông sửng sốt đứng ngây mình.
 
Hạnh phúc mỗi người một cách
Tôi trở lại Sài Gòn em có biết
Rừng núi Đa Thọ vang vang khúc Romancero
Tôi có đôi mắt buồn như một điệu hát.
 
 
II
 
Tôi trở về Đa Thọ sau mấy mươi năm
Bao mùa rừng thông rụng lá?
Em còn gom lá đốt lên sưởi ấm?
Mà sao lớp lớp điêu tàn.
 
Tôi trở về Đa Thọ tay ôm lấy ngực
Những chiếc lá kim những chiếc lá kim
Hết thảy đã mục rữa
Mà sao buốt nhọn vào tim.
 
Tôi trở về Đa Thọ lúc chiều xuống
Ga xép rêu phong
Cánh cửa chệch khoen mở ngỏ chừng ấy năm
Cây đèn bão cũng hoen gỉ chừng ấy
Em từ biệt nơi này
Không một lời từ biệt.
 
Em khuất xa Đa Thọ
Ga xép buồn vô kể
Ấy tuy nhiên tôi biết em đâu đó
Nơi nắng bừng lên cũng thấy ngậm ngùi.
 
Đa Thọ Đa Thọ
Tôi trở về đây mấy mươi năm sau
Người hành khách trẻ tuổi trên chuyến tàu năm ấy
Đôi mắt buồn hơn. Chòm râu đã úa
Và điệu nhạc ngày nào
Khúc ai điếu trong đầu.
 
Sài Gòn - Đơn Dương, 1965 – 2013
 
 
 
---------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021