|
đêm | bình minh | kẻ đồng loã
|
|
đêm
nghĩ đến T.
cứ để một chút ánh sáng
nhỏ nhoi
[như ngọn đèn bỏng đầu gió]
để thấy rằng đêm vẫn khua tịch
chữ nghĩa sách báo
màn hình sát nách
sự cặm cụi của cái bóng
vết sậm môi đỏ đáy cặn. vang
chạm một mình phản dội
thuỷ tinh. và tiếng khò khè
hai luống phổi
bình minh tôi mộng du ra ngoài cơn ngủ
tìm một mảnh giấy thuần lương
viết. viết gì trong đó
[những mặt chữ không bao giờ được nhận diện]
khi sớm mai tỉnh táo thức dậy
mặt trời như điên
kẻ đồng loã tận dụng tôi âm thanh&ánh sáng
nạo vét luôn cả điều im lặng
xiển dương tính người
ồ không tánh có nghĩa là không không
con động vật luôn ngọ nguậy
bao trùm lên cả bề mặt cơ quan
diện tích núi rừng
và phố chật hẹp
không gian mấy chiều chẳng hề quan ngại
ngươi đã từng bay như mơ
trên siêu tần ảo giác
a rồi vũ trụ chỉ còn chiều dọc
tất cả dựng đứng cuộc đời teo tóp lại
chi chít.
như cây
rạng ngày 3 tháng 12 năm 13
-------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Hoàng Xuân Sơn đã đăng trên Tiền Vệ
|