thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
LÀM THƠ [2]
 
Đã đăng: LÀM THƠ [1]
 

thôi, nhà thơ cứ quay lại với thơ...

                        (hay là thời đại của bi kịch)
 
tôi với nàng thơ hợp tác làm một bài thơ
chỉ cần tôi email cho nàng
và nàng sẽ trả lời sau mười phút
đơn giản như đang giỡn
 
chúng tôi đã có ý tưởng từ đầu
không theo một phương pháp hay chủ đề gì cả
“phản ứng tự phát”
miễn là viết khác
nhau
 
– tôi muốn chết trong một ngôi mộ của cảm xúc
– nàng trả lời ta đã lên đến mặt trăng
 
– tôi muốn quan sát chính mình
– nàng trả lời rằng nàng không phải là một phụ nữ
 
vv... vv...
 
sau khi trao đổi mấy mươi lần
cảm thấy thơ đủ nhiều
hộp thư thành thư rác
chúng tôi thôi “tự phát”
và ngồi bàn bạc
với nhau
 
làm sao những con chữ biết đau
văn bản thành liền mạch
nàng chèn thêm mấy đoạn thơ mới
sửa vài chỗ viết vội
để bài thơ nên thơ
 
tôi hơi nghi ngờ
cái hỗn hợp nàng vừa ngắt dòng vừa bấm vào đùi tôi
đau điếng
có khi nàng lúng liếng
vì ở cái xứ sở muốn in thơ phải quen người nổi tiếng
nên nàng còn cần tôi
(không thôi, thơ nàng chỉ là giấy gói xôi)
 
bài thơ hấp dẫn tôi ở chỗ tôi không chỉ một mình
cái dòng chảy chuyện trò
làm nhiều khi tôi không thể đoán (mò)
ra
nếu nàng không: ui da
anh mất vần mà còn bấu víu
may mà em dễ chịu...
 
như ngọn núi bay lơ lửng ở ngoài cửa sổ
tôi và nàng cùng công bố
bài thơ
 
 
 

thời đại của bi kịch

 
1.
 
những email với ảo tưởng lâm ly
rằng bóng tối nếu có thời gian rảnh rỗi
cũng không có gì vui để làm
 
ngoài việc xả ra ngoài những điều khủng khiếp
lên đầu của chúng ta
 
và với các kiểu nóng bức do cúp điện
làm phát điên
cả những người sắp chết
 
và nếu thêm người chết
là có thêm tiền trong di chúc
chứ không phải có thêm bứt rứt
chắc chẳng ai tức
 
và mọi người lại đắm mình trong tiền
chơi trò ngập ngụa
 
2.
 
đầu tiên, những ngón tay tí xíu của một người nhỏ bé đang sống trong túi áo tôi, bấu vào ngực tôi
móng vuốt ông ta bấu vào tim tôi
tên ông ta là người–canh–chừng–thơ–người–khác
bạn không thể phủ nhận rằng những người này đã bỏ thuốc độc vào thơ
vào tình cảm của những nhà thơ
 
không phải tự dưng bạn muốn giết người
không phải tự dưng bạn muốn giết người
không phải tự dưng bạn muốn giết người
(phút giây thiêng bạn phải gọi ba lần)
 
3.
 
ngay cả cách làm thơ như thế nào, thơ là một từ có ba chữ cái
bạn giải thích: có một thứ cũng viết bằng ba chữ cái, trong lòng ruột
khi thoát được ra ngoài mang lại một cảm giác dễ chịu, như thơ
 
như khi cửa địa ngục đã mở
thơ thoát ra như luồng hơi
làm nhiều kẻ kêu trời
 
thôi, ví dụ như vầy cho dễ hiểu
thơ thoát ra như khi lốp xe của bạn cán vào đinh
đường vắng...
 
4.
 
nhà thơ luôn chúc những điều tốt lành
cho cuộc đời. mơ ước
nhưng người ta mua bán quen rồi
vì thế mục đích của nhà thơ không bao giờ đạt được
 
“chợ trời bán bán buôn buôn tít mù
ta đầy một bị ưu tư
giá như cũng bán được như bán hàng...”[*]
 
chỉ có điều người ta không nhớ
rằng nhà thơ đã từng đổ máu
phun theo lửa đạn cầu vồng
 
nên nhà thơ không thể là chim
bay qua để ỉa lên những chiếc xe hơi sang trọng
chở những gã béo phì
 
những gã mập ấy đã lấy đi rất nhiều giá trị
của nhà thơ
cả khả năng đánh vần thờ ơ thơ, thơ hỏi thở
của mọi người
 
nên thần dân của gã
chỉ còn ú ớ u ơ...
 
 
___________

[*]thơ Nguyễn Duy.

 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021