thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Kan-ji [1-5]
 
“Kan-ji là tập hợp chữ Hán được người Nhật dùng vào việc đồng thời ghi âm và biểu ý trong kết hợp ngữ pháp đặc thù của tiếng Nhật. Là loại chữ tượng hình và biểu ý nên Kan-ji có trường nghĩa mở, lung linh, đồng hành với những bước phát triển của xã hội và tư duy người Nhật, biểu đạt trọn vẹn và lan toả tinh thần Nhật Bản tự cường, kiêu hãnh đúng nơi đúng lúc, nghiêm cẩn nhưng cũng rất khoan hoà. Phần biểu ý của Kan-ji gần trùng khớp với hệ thống Hán tự ở Việt Nam. Lấy cảm hứng từ ý nghĩa của Kan-ji trong đời sống ngôn ngữ Nhật Bản, tôi muốn thực hiện những biến tấu mới với kinh nghiệm tiếng Việt, hướng tới những trải nghiệm ngôn ngữ giữa cái đơn nhất và đa bội, cái dị biệt và thông thường, cái ổn định và khác lạ... — những trải nghiệm mở.”[*]
KHÁNH PHƯƠNG
 
 
 

Kan-ji, 1

 
Tôi được học viết chữ Hán thật vuông
Những ô kính trồng hoa mướt xanh chạy dài nét móc
Udon nhớ bỏ thêm nhiều gia vị vì cha tôi kỹ tính trong miếng ăn
Sớm nay có diễn thuyết ngoài phố tất cả học sinh trung học nghỉ
Phấn trang điểm của tôi chiếm trọn ngọc ngà bộ mễ
Shinkansen rẽ ngoặt theo sườn dốc tôi thấy mặt biển dâng
Dì Oii mi hẹn mùa hè tới thăm tôi mong
Điền nốt vào bài trắc nghiệm câu hỏi về ma tuý này khó
Vạt áo tôi thêu nhiều hoa phù dung chiều qua
Khi Hajime ngước nhìn lên sống mũi cậu ta chạm vào đó
Chẳng vì suy thoái kinh tế mà công viên Haruno Hana đóng cửa
Những đội thương thuyền dàn hàng là biểu tượng của tình yêu tổ quốc
Tò mò tôi xem In the Realm of the Senses
Chiến tranh
Đố ai cấm được hồng rực sững sờ những trời anh đào nở
 
 
------------
Kan-ji: Hán tự (phiên âm tiếng Việt).
In the Realm of the Senses: phim của đạo diễn Nhật Oshima Nagisa
 
 

Kan-ji, 2

 
Ừ thì cá ngừ xa biển không vì món Sushi kể cả tàu săn cá voi
Váy tôi quá ngắn mà đùi quá dài đố ai viết thêm chữ khẩu
Cột khói hình nấm sáu mươi ba năm trước không riêng gì nước Nhật
Tiệm bánh ở những Tabeno Machi khó khăn giữ chữ tín đôi khi sơ suất
Gió từ vịnh Hokkaido thổi tung những tấm rèm nhà hát Takarazuka
Chính trường sạch bong vì gió cuốn cả những trang Asahi Shimbun xuống biển
Rập rờn trên sóng những con tàu bị hút về phía mặt trời
Ém nhẹm trong nách áo kimono nước Nhật toả sáng trên bàn điểm tâm buổi sớm
Mực đen lánh chữ rất thơm xoá hết lối đi
Cây bồ đề rụng một trăm chiếc lá hoa cúc một ngàn cánh
Tuyết trên đỉnh Fuji không tan thành kem McDonald’s
Tôi vô tình sửng sốt dưới trăng và bầu trời ân ái
— Takeshi, khi tớ bước đi hai tay vung vẩy cậu có nhìn không?
— Tớ thấy cậu biến vào căn phòng kín mít để con chó con đứng lại ở bên ngoài.
 
 
------------
Kan-ji: Hán tự ( phiên âm tiếng Việt)
Guchi: khẩu ( phiên âm tiếng Việt)
Shinjiru: tín ( phiên âm tiếng Việt )
Tabeno Machi: phố ẩm thực
Tokyo Takarazuka Theatre: Nhà hát chuyên về hài kịch thời cuộc ở Tokyo
 
 

Kan-ji, 3

 
Bóng tối từ truyện Genji phá bung giới hạn những căn phòng
Gọi anh từ nửa bên kia thế giới
Ư mi.......... Ư mi..........
hàng vạn đoá san hô trồi lên chữ hải
Tôi đứng trên chiếu nghỉ băng chuyền di động phương thẳng đứng
Dợm bước xuống tôi phải vòng vèo chập choạng đi về phía bên kia
Tất sợi dài mì Ý giấy A-0 vẽ đồ án giảm giá cực lớn
Những con lăn nhẫn nại xảo quyệt lăn lăn
Mà ngoài kia anh đào anh đào chín đỏ rực kinh hãi
Nước Hiroshi đổ đầy vào chiếc xô màu đỏ vô tình xách đi chạm phải anh giạt xuống tung
toé
Gió lùa đầy hai mái tóc
Đừng giữ tôi ngồi trước màn hình những con chữ chồng chéo hỗn loạn
Ông già Taka ngoài vườn gạt xẻng đất cuối cùng
Âm thanh giữa chừng bài hát Patricia Kass vừa rụng
Tôi đứng lên
Nước Nhật chia làm hai nửa
Giấu bên này chữ bi
Những đợt sóng hừng lên đập cửa
Ư mi.......... Ư mi..........
 
 
----------
Genji: truyện ma của Nhật Bản
Umi: hải (chữ Hán)
Man: vạn (chữ Hán)
Sabishi: bi (chữ Hán)
 
 

Kan-ji, 4

 
Chiếu tatami đã trải nếu chàng đồng ý em múa kagura nhịp mê hoặc không dứt làn khói mỏng vờ mơn man những dấu chân trên sàn dần tan biến.
 
Chàng thuận tình em nâng samisen cung trầm mặc biển lá rụng mênh mông trong gió miệt mài đôi cánh hạc những nếp gấp hút cạn hết mê đắm trải hững hờ trên giấy tiếng chuông gió điểm thinh không.
 
Đây chén trà thơm em rót mời chàng sake hãy để sớm mai ngọn khói mờ quyện mong manh vị chát ngọt váng vất làn môi mềm mại chàng hài lòng mười tám chữ em viết ráng chiều trên giấy bạch.
 
Nệm futon đã trải dép geta xếp ngay ngắn chàng nói, không, em biến mất vào ánh trăng vằng vặc ngoài vườn lạc tiên chín rực xô bật tấm cửa ngăn, không, làm gì có chuyện, chàng mặc lòng tự nguyện sinh ra để được giam giữ mãi dưới không gian phù phép đẫm hương để chết cho đam mê làn khói quyện quanh siết chặt không dứt những bước đi vô hình mê mải khói ngọt lịm cho đến khi chàng tan biến rồi tan biến cả dấu nằm trên nệm.
 
Hương lạc tiên đọng đầy những khoảng trống liên tiếp.
 
Những dây samisen nuốt hết vận mệnh tiếng trầm khàn đặc lựa chọn em rồi chàng trò chơi khởi động độc ác cực đoan tuyệt đỉnh thách thức chối từ êm thấm thông thường nhàn nhạt trò chơi mười tám chữ khoá chặt vũ trụ gian phòng nhỏ cho đến khi êm thấm nhàn nhạt tự loại trừ.
 
Mây cuốn những tấm rèm phủ suốt tầng lầu xuống mặt đất sắc sơn trà hồng rực ùa vào những căn phòng dìu dặt khói nước Nhật có bao giờ phải đỏ mặt vì Geisha...
 
 
---------
Kagura: múa truyền thống Nhật Bản xuất xứ từ một phần của nghi lễ Shinto (Thần đạo), phổ biến khắp nước Nhật.
 
 

Kan-ji, 5

 
Ghép lên tường bông bụt đỏ chói biển cả lấp đường chân trời xanh những con sóng bất động đẩy quầng nắng lên cao tít sao em phải mượn điều đã ngừng im đã tắt đột ngột để buông thả một tình yêu đặt xuống thản nhiên người đi đường lượt lượt giẫm lên một tình yêu dần choán hết máu trong động mạch em cho đến chết tàu cao tốc khởi hành lúc hai giờ.
 
Thong thả cuộn sau ống tay áo rộng chếnh choáng mơ hồ phủ đầy vườn thiền chạy dọc dẫy nhà hai tầng cũ kỹ đan xen bóng lá nỗi rạo rực vừa nhen.
 
Trên Shinkansen không ai ngủ một người đàn ông đứng tuổi tóc thưa môi trề đeo kính gọng nhựa chốc chốc lại ngóng ra cửa sổ vẻ nóng ruột bâng quơ môi niệm câu thần chú đàn chim dang cánh bốc lên trời cao cột khói trắng đuổi bắt ánh bình minh những tiếng đập cánh mở lòng sâu thẳm tôi bỏ áo choàng tắm trong căn bếp bề bộn những đồ vật trong suốt những bữa ăn dang dở nắng xuyên qua cửa kính soi vào khoảng không giữa muôn ngàn đồ vật dưới làn da tôi trong suốt những mạch máu bất chợt hồng lên.
 
Chuyển động của con tàu đem theo hàng ngàn ga xép không kịp hoá gió đập vào muôn ngàn toà nhà đại lộ vườn cây cánh đồng vùn vụt hiện về hoá thành trong suốt người đàn ông tóc thưa môi trề hoá ra đã xuống từ ga trước tôi giật mình nhận ra sao nét người gần gũi sâu sắc quá như thể người ruột thịt?
 
Tôi bỏ lại chiếc áo choàng tắm trong gian bếp không ai độc quyền được tình yêu không gì an ủi được tình yêu không gì cứu vãn được tình yêu tôi cảm thấy rõ nhất điều này khi ngồi trên tàu cao tốc lao vùn vụt tới những toà nhà đại lộ vườn cây đồ vật trong suốt tổ quốc tôi trong suốt như tấm gương như nước mắt liệu tôi có tới được...
 
... Không rõ Saeki có ra đón ở ga Tokyo sợ trời sẽ mưa...
 
 
_________________________

[*]Khánh Phương trả lời bức email từ http://maivanphan.com/

 
Tiền Vệ chân thành cảm ơn nhà thơ Mai Văn Phấn đã chuyển cho chúng tôi chùm thơ Kan-ji của Khánh Phương cùng những tài liệu liên hệ.

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021