tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
sinh hoạt
đối thoại
Hãy làm thơ nổi bật  [đối thoại]

 

Vậy là cái vụ “lùm xùm” về bài thơ “Khóc Tây Tạng” cũng sắp kết thúc. Không biết những người tham gia có rút ra được điều gì hay không. Riêng tôi, một kẻ ngoài cuộc, ngộ ra được một “bài học lớn” về việc làm thơ.

Có lẽ, cái kiểu phê bình “thơ hay” hay “thơ dở” đã lạc hậu rồi. Và ít nhất, cái cách cảm nhận thơ kiểu ông Hoài Thanh trong “Thi nhân Việt Nam” cũng nên vứt nốt.

Bởi như nhà thơ Inrasara tự nhận thì: “Thế là cuối cùng, hơn nửa đời chữ nghĩa, tôi cũng đã làm ra được một bài thơ gây xôn xao dư luận!”.

Nói thật lòng, dù câu trên mang cái vẻ “tự giễu”, nhưng cái mục tiêu “gây xôn xao dư luận” có khi là cái đích mà nhiều người viết văn, làm thơ ngày nay muốn hướng đến.

Mà muốn có thơ “gây xôn xao dư luận” thì, theo thiển ý của tôi, không nên cố làm thơ hay nữa mà nên làm thơ “nổi bật”.

Giải thưởng nào chẳng phải là giải thưởng. Nếu không được giải Nobel thì ráng kiếm cái Ig Nobel vậy!

Hai giải thưởng này, nếu xét về mặt “xôn xao dư luận”, thì chưa chắc mèo nào cắn mỉu nào.

 

 

--------------

Bài liên hệ:

11.08.2009
[VĂN HỌC] ... Tây Tạng / tang tậy / kệ thây ai nói / hễ thở là còn / thoi thóp cũng là còn / trăn trối cũng là còn / còn biết khóc thì hãy khóc / biết thương thì hãy thương / biết lẫy thì hãy lẫy / biết ỏng ẻo thì vẫn nên… (...)
 
10.08.2009
[VĂN HỌC] ... không khóc cho tây tạng / không khóc cho việt nam / không khóc / cho cả chính bản thân ta đang ở chỗ an toàn / sức mấy / (vì hồ lệ đã cạn rồi) / vậy xin mượn lời / alan paton / nhà văn nam phi... (...)
 
09.08.2009
[VĂN HỌC] ... “Khóc Tây Tạng” viết giữa hai thủ pháp “Một hôm gầu guộc...” và “Khóc Văn Cao”. Nó không [những, chỉ] khóc Tây Tạng mà [nhất, còn] là khóc cho người [không] khóc Tây Tạng. Tôi thấy bài thơ hỏng hóc đâu đó và có vẻ thất bại!... (...)
 
[VĂN HỌC] ... Xin cảm ơn độc giả Đinh Nhã Lan đã chỉ ra một điều rất hiển nhiên nhưng khó thấy đối với người Việt. Inrasara viết: “...lạt ma / ma hời / hời ơi / có ai khóc tây tạng không / còn ai khóc tây tạng không...” Hời chính là người Chăm... (...)
 
[VĂN HỌC] ... Tây Tạng đang đổ máu, người ta đang than khóc, bài thơ 1 cũng kêu gọi hãy khóc cho Tây Tạng (cho dù Inrasara có than khóc theo kiểu “sến” khiến Lài dị ứng). Còn Lài thì trộn nước mắt, nước mũi, nước dãi, “nước đé” vào thành một hỗn hợp kinh khủng để... “giễu nhại” chơi... (...)
 
08.08.2009
[VĂN HỌC] ... Sau hai bài Lài trả lời Võ Vi và Hương thì Hương mới hiểu ra rằng Lài quả là có tài “Cả vú lấp miệng em” vì cái gì Lài cũng bẻ quặt quẹo theo suy nghĩ cá nhân của Lài được hết. Với tài năng của Lài như vậy, Hương nghĩ vú của Lài phải to cỡ Pamela Anderson.. (...)
 
07.08.2009
[VĂN HỌC] ... Ít ra phải đọc từ vị trí của một tâm hồn Chăm. Khi đọc như vậy, người đọc có thể thấy trong bài “Khóc Tây Tạng”, tác giả có ý so sánh dân tộc mình với dân tộc Tây Tạng. Trớ trêu thay, tác giả ngồi cùng (bàn nhậu) với những người “khóc” nhưng trong lòng thì coi mình như người “bị khóc”... (...)
 
[VĂN HỌC] Nhân có cuộc đối thoại quanh hai bài thơ “Khóc Tây Tạng” của Inrasara và “Khóc lóc Tây Tạng” của Bùi Thị Lài, chúng tôi kính mời bạn đọc Tiền Vệ thưởng thức những tác phẩm khác do các tác giả người Việt Nam và ngoại quốc (trong đó có Tây Tạng) viết về Tây Tạng hay về những đề tài có liên quan đến Tây Tạng, với những phong cách và lối tiếp cận khác nhau... (...)
 
[VĂN HỌC] ... Lài e rằng Võ Vi nên xét lại khả năng đọc và hiểu của mình, ít ra trong trường hợp này. Võ Vi đã không phân định được mục tiêu nhắm tới của bài thơ “Khóc lóc Tây Tạng” là Tây Tạng hay là bài thơ “Khóc Tây Tạng”, nên Võ Vi đi đến sự nhận định sai lầm. Tiếc thay, đây là sai lầm từ căn bản!... (...)
 
06.08.2009
[VĂN HỌC] ... Chuyện về xứ Tây Tạng đang được coi là một điểm nóng và nghiêm trọng. Nếu không khoái vấn đề sắc tộc chính trị thì thôi, chẳng nên đem chuyện máu và nước mắt của người ta ra để mà làm thơ ngang rồi “giễu nhại”... (...)
 
05.08.2009
[VĂN HỌC] ... Lài cho rằng hai bài thơ không thể chê bai hay đập nhau, nhất là trong trường hợp này. Mà thật ra, bài trước đã gợi hứng cho bài sau. Nói cho chính xác, bài “Khóc lóc Tây Tạng” đã sử dụng thủ pháp (hay kỹ thuật) giễu nhại trên chính văn bản của bài “Khóc Tây Tạng” để họa lại nó... (...)
 
04.08.2009
[VĂN HỌC] ... Thái độ của cá nhân đối với nghệ thuật là quan trọng, những tị hiềm, chê bai chỉ giết chết nó mà thôi. Đó cũng là thái độ chung của nhiều văn sĩ trong nước hiện nay và có lẽ đó cũng là lý do khiến nhiều người mất đi cơ hội được viết và trình bày tác phẩm của mình... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021