tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
dẫn nhập | nhận định | tác phẩm | thảo luận |
danh mục chuyên đề
Người đàn bà trong y phục màu đen  [chuyên đề  TRUYỆN CỰC NGẮN]
 
Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn

 

SIGBJØRN OBSTFELDER

(1866-1900)

 

Sigbjørn Obstfelder là một khuôn mặt văn chương quan trọng của Na-uy cuối thế kỷ 19. Những bài thơ không vần, với những hình ảnh lung linh mơ hồ, cũng như các truyện ngắn, truyện vừa và kịch bản đầy hư ảo của ông đã đánh dấu một sự đoạn tuyệt dứt khoát với chủ nghĩa tự nhiên để bước vào chủ nghĩa hiện đại. Hầu hết tác phẩm của ông được xuất bản trong 10 năm cuối đời. Digte [Những bài thơ], thi tập đầu tay của ông, ra đời năm 1893; vở kịch De røde draaber [Những chấm đỏ] xuất hiện năm 1897; và vài tập truyện vừa và truyện ngắn được in trước khi ông qua đời.
 
Đôi khi tác phẩm của ông khó xác định thể loại, chẳng hạn “Người đàn bà trong y phục màu đen” có thể là một bài thơ, nhưng cũng có thể là một truyện rất ngắn.
 

________________________

 

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG Y PHỤC MÀU ĐEN

 

Tôi bước theo một đường phố hoang vắng. Tôi đi sát vào những bức tường cao ốc.

Có người nào đang đi theo tôi? Có người nào đang rình rập đi dọc theo những bức tường sau lưng tôi, cúi đầu xuống giống như tôi?

Tôi không dám ngoái nhìn lại.

Trời tối như mực. Tim tôi đập mạnh hơn.

Tôi nghe một tiếng kêu khe khẽ:

“Đàn ông!”

Tôi cảm thấy sự chạm nhẹ của những váy xống phụ nữ. Tôi không nhìn lại nhưng tôi biết nàng đang mặc y phục màu đen.

Và tôi biết nàng là một trinh nữ và tôi biết tim nàng đang đập nhanh.

Nàng nắm lấy bàn tay tôi. Bàn tay nàng run rẩy. Nhưng nàng ngả người vào tôi, tựa vào tôi, và nói thầm thì:

“Đàn ông!”

Chúng tôi dừng lại giữa những đống vật liệu xây dựng và những chiếc thùng và những đồ phế thải, chúng tôi đi lên cầu thang, chúng tôi bước vào, một mái nhà bằng kiếng trên đầu chúng tôi.

Nàng tháo bỏ tấm mạng che mặt. Tôi thấy đôi mắt mở lớn, lạ lùng của nàng.

Nàng cởi chiếc áo lót, đôi tay nàng run rẩy.

“Hãy nhìn,” nàng nói. “Có đẹp không?”

Và nàng ôm chầm lấy tôi, và nàng vuốt ve mặt tôi, cổ tôi, ngực tôi, cả thân xác tôi. Với đôi bàn tay mềm mại và dịu dàng.

Và đôi bàn tay thầm thì:

“Trói.”

 

 

---------
Dịch từ bản tiếng Anh của Anselm Hollo, “The Woman in Black”, trong Poems for the Millennium Vol.3, Jerome Rothenberg & Jeffrey C. Robinson chọn và biên tập (Berkeley: University of California Press, 2009) 842-843.

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021