Huy Tưởng
tiểu sử &  tác phẩm 

Nhà thơ, hiện sống tại Victoria, Australia. Tác phẩm đã xuất bản: Người nuôi lửa tịch mịch (1998).

tác phẩm

THÁNG GIÊNG, & NHỮNG BÀI THƠ KHÔNG MÀU,  (thơ) 
Đứng bên chân tường loang lở / Chợt nhớ đến cậu bé thông minh trong truyện ngắn của J.D. Salinger / và tôi muốn làm theo cậu ta / lắng nghe những lời thì thầm giữa hai bức tường khi chúng hẹn găp nhau...

Tháng giêng, và khúc tưởng niệm trầm vương,  (thơ) 
thường. Nàng định vị cho mình qua những giấc mơ / buổi sáng. Nàng bềnh bồng theo tiếng chuông thoai thoải dốc Nhà Chung / Nàng dọn mình trước những cuộc du hành. những nơi chốn / Nàng tìm gặp những cánh diều khát vọng & biến dịch tươi tắn dưới giàn mây / những mộng triệu những hồi chuông những bông hoa mở lối...

Dưới vịnh đêm & bầu trời hình chữ A,  (thơ) 
Mãi rơi / & mãi rơi. rượt đuổi bóng / Anh trôi theo hun hút gậm cầu / Chợt ngước. vội vã đưa tay níu bầu trời sập mun. bầu trời hình chữ A / Hình chữ A. dào dạt vịnh đêm! / (Anh chẫm rãi. khoắng ly tê lạnh bốc khói) / Chữ A thấm nâu. nâu xao xuyến / Chữ A lấp loáng. những sinh thể húng hắng / Chữ A xung động. nghìn tinh tú bơ vơ / Anh hớp ngụm sương mờ...

Mặt nạ đêm nước độc, | Bước đêm màu mun,  (thơ) 
Trên khuôn mặt nhiễm độc của đêm / Người ta tìm thấy chiếc sọ cứng bất an / Hai hố mắt trũng sâu hờn oán / Và đôi tai nghễnh ngãng của thời gian... | Em nghe thấy chăng / Đêm xao xác mun / Lời tri hô của gió / Tiếng trầm thiết đá tảng gào rú từng cơn / Tiếng minh triết những đám mây nhàn tản...

Như một chồi gió đắng, | Nhịp điệu nàng, | Lưu đày, | Đất mở lời, | Cơn say,  (thơ) 
... Trong cơn giục giã / mùa thu rướn mình. cơn khát nhựa. bạo tàn / Y rơi như một chồi gió đắng / Và tự dán chặt mình vào một tiếng ve / Mùa hạn... | Khởi đầu là những kết tụ trắng / Nàng bay qua cơn khổ hạnh của luồng nhựa thông / Cùng những gai đinh miệt mài kim nhũ / Vỡ không... | ... Trong sự trống rỗng khốn nạn ấy / Tôi thoi thóp nhờ chút dưỡng khí giả tạo của ánh hồi quang / Đợi khuya. bay tìm ăn những giấc mơ phẩm hạnh...

THƠ TÌNH TÌM THẤY,  (thơ) 
Bầy chữ rơi trên mặt giấy / Vang giòn như tiếng chuông / Anh quay theo vòng âm chạy quanh giấc ngủ... | Không như chiều vách dựng / Anh về giữa khuya. rì rào lá mớ... | Đêm rót tràn nhau. hai giọt mực / Về nghiêng. nghiêng bóng. nép bài thơ... | Ngày lóng lánh tiếng chim / Đêm nhấc anh ra ngoài giấc mộng... | ... Có thể lắm / Chắc gì chúng ta đã là có thật / dành dụm một đời. bay không hết tiếng cú đêm!...

Những vần thơ soi thấu lòng ta nhỏ bé,  (thơ) 
Rơm rớm khung mây. chiều nghẽn bóng / Cơn dông trĩu nặng / Ai người gieo thất lạc giữa lòng tôi... | Đêm chuyên cần như hạt / Gió thốc mầm xanh / Con dế nhỏ khóc câm lời trăng bạc / Tôi nghe đời lưu biệt. thất thanh!...

Lòng tư hương, | Khúc chiều tà,  (thơ) 
Buổi chiều nấp dưới cánh chim bay lạc / Giàn mây úng dột / Tiếng kêu khan muốn lau sạch bầu trời / Từng cọng nắng rụt rè lịm tắt... | Anh gói cả buổi chiều trong nách lá / Những mầm xanh tươm hạt / Con sâu nằm rền rĩ nhựa khô / Tiếng ve cũng. khép vừng dương trên mái...

Và gấp đêm như gấp một trang viết lỗi,  (thơ) 
Nằm xuống. và gấp đêm lại như gấp một trang viết lỗi / Chữ mít mùng. túa ngọn. chữ hét câm / Chữ bùng cháy. chữ chói hương. vòi või / Chữ gầm vang. máu chảy. ruột mềm!... // Nằm xuống. và mắt mở trừng. sông. núi. biển / Gầm gào xanh. cuồng nộ nguồn cơn...

Đừng hỏi tại sao tháng Tám không thơ,  (thơ) 
Tháng Tám không thơ / Tháng Tám vỡ trắng tờ liêu vắng / Tháng Tám thả mình mình bay khướt hằng đêm / Bạo hành câm lòng thuỷ mặc / Thập giá nhốt bầy chim xanh lẩy bẩy / Tiếng hót thắt ruột rơi vãi. chuỗi cườm nâu oà khóc / Lốm đốm vỗ giấc mơ lạc bước. vô dung / đọt chồi trở giấc mơ hoang. khẳng khiu cành nhánh gọi…

Anh Dương Nghiễm Mậu: tháng Tám âm phủ này có cần thiết đến một bài Thơ?  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM DƯƠNG NGHIỄM MẬU (1936-2016)] ... Trong vườn khuya tháng Tám / Tiếng nói sáng choang ấy đã cắm sâu vào thớ gỗ / Đã chập chờn đã vờn cao cánh bướm / Tháng Tám âm âm cơn sốt màu kim nhũ / Mặt trời ngã quỵ dưới chân thang / Ngày hấp hênh lạ mặt / Thôi. cũng đành cơn mê thiếp...

Sonnet 57, riêng cho thi sĩ đầy lòng liêm kính,  (thơ) 
Nói về sự liêm khiết qua các bài Thơ / Các thi sĩ vụng về quay tìm những mảng rêu bám hình trên kè đá / Những vừng mây lơ lãng bất định ven chiều / Và tao tác tiếng chim cắt liễu thuở hồ thu nước bạc...

Đường hoa văn vẫn rạng ở chân trời phía trước, | Tự cám cảnh,  (thơ) 
Trên vầng trán bình minh. máu lệ / Cùng lắng nghe. sông núi oán than / Này biển động. đất gầm. mây hấp hối / Và bi thương. kham khó. suy tàn... | ... Rừng thay lá. tôi phân thân nghìn mảnh / Bóng vang trời. thể điệu cuồng ca / Đêm cất vó. tôi chìm sâu đáy huyệt / Nghe lòng reo nhỏ mọn.chút tài hoa!...

Những sonnets nhặt nhạnh giữa gió đông,  (thơ) 
Bừng thức dậy giữa cơn mơ tím rỗng / Bầu trời rác rến. vảy cá xác xơ / Tôi chồm lên. thấy mình đang trôi ra biển / sủi ngầu bọt sóng / Tôi vội vã níu một tiếng kêu thất thanh để giạt vào bờ / Và tôi thức dậy lần nữa / Giữa cơn mơ. tím. rỗng...

Trong tầng ký ức, | Nhân vật,  (thơ) 
... Tôi thắp tiếp những ngọn đèn / (đêm đã là sân khấu mênh mông) / sân khấu để diễn về những giấc mơ / của bao người xa lạ chạy quanh tìm kiếm / tìm kiếm toàn những điều không bao giờ có thật!... | Kín đáo & hớ hênh như một bình vôi cổ / Binh vôi nấp dưới gốc đa làng / Y lặn xuống đáy khuya / và y tru lên tiếng sói khát trăng...

Những sonnets cùng Sài Gòn ngày trở lại,  (thơ) 
Chiều. ngấm khô tiếng ve trong từng thớ gỗ / Những hàng cây rưng rức phím nâu / Những bước chân lầm lụi tia nắng sẫm / Những hoài mong như trấu ngún. cạn canh thâu... | Ngày gấp ghênh những sỏi trắng dưới chân đồi / Lao đao đêm thuỷ mạc / Ai cầm chân những cơn gió buông xanh / Một mùa tan lá quạnh?...

Những thằng trộm dâm của gió,  (thơ) 
... Mỗi ngày kẻ trộm ở đây và không ở đây / Chúng lánh mặt bằng tráo trở / Chúng ẩn mình bằng phép diệu thủ vô tâm / Chúng hoá trang với danh hiệu tự ban / Chúng trét đắp niềm tin bằng cái vênh mặt ngu đần gió dại / Chúng ăn đờm ăn dãi của lòng tin...

Chép nhanh cho kịp những bài thơ vừa thức giấc giữa khuya,  (thơ) 
Người về. không nối gót đường xa / mà tương tư đã sẵn / ven hồ. chiều khỏa lạnh. chùn vai / những chiếc bóng đã hoài. một thuở / nghi ngút tà dương / đã lấp kín chưa những linh hồn vương vãi?!...

Những đêm thù búng máu,  (thơ) 
Rạch một vết dao lên da thịt / Máu trào xối xả. máu như hoa / Cái đau thấm ngọt vào xương tuỷ / Một trời cốt nhục réo trong ta! // Một nhát đao. chém ngang đất nước / Bóng thù đi. rờn rợn sơn hà...

Hát rêu trên cánh mỏng chuồn chuồn kim đuôi đỏ,  (thơ) 
Nó nuốt đầy bụng ngọn gió độc / Nó nuốt đầy bụng cơn hiềm oán mặt trăng / Nó nuốt đầy bụng niềm bất trắc đêm tối / Nó nuốt đầy bụng tiếng kêu táng mạng mặt trời / Nó nuốt đầy bụng biết bao điều câm nín... // Ôi! Tôi đang nói cùng Bạn về một giống loài nhỏ nhắn mà kỳ diệu chuồn chuồn kim đuôi đỏ... [Có đăng kèm bản dịch tiếng Nhật của Aki Tanaka]

Lãng mạn cho một ngày cổ tích,  (thơ) 
... Hôm ấy mặt trời bị bắn hạ trước giấc bình minh! / Rồi ngày lại tiếp ngày / Em được nuôi nấng bằng bóng tối / Em lớn lên oặt oẹo ốm đau / Em hiện hữu của đói nghèo xơ xác... / Ôi! đã gần nửa thế kỷ rồi sao Em vẫn còn ngơ ngác tìm Em? / Nửa thế kỷ đằng đẵng rồi sao Em mãi lưu vong cùng bóng tối?!...

Khúc requiem tháng Tư,  (thơ) 
... Và vết thương thì lớn dần. lớn dần theo lịch sử / Lớn dần theo ngữ điệu của Rồng Tiên / Vết thương cất cao lời tống tiễn / Một cơ đồ thống thiết gọi nhau đi!...

Trước khi về lót ổ,  (thơ) 
Khi những câu Thơ tự cân mình trên đọt nắng / Chợt thấy có sức nặng trước thời gian / Khi những câu Thơ trườn lướt qua ngọn sóng / Lại thấy mình lồng lộng hơn biển khơi... / Và khi... / Đêm xuống. trĩu lòng lắng lặng / Đã bàng hoàng niềm trống hẫng đến bơ vơ...

Vẫn nguyên hình chiếc lá khô,  (thơ) 
Nằm. im thiếp hình chiếc lá / Ôm giấc mộng phai màu / Lắng nghe đêm sọc xanh đọt chuối tràn qua / Cơn cuồng hứng tốc chiều. ghé lại / Và mắt ấy và môi ấy / Lẩm chẩm vết chì than vội vã...

Về lại Eltham thăm bạn,  (thơ) 
Chiều gấp gẫy / Chiều úa nâu vô cớ / Những thung làng vần vụ giọt sương / Trên mi mắt / Cườm xanh chim biệt xứ / Cả bầu trời vằng vặc quá đường hương... // Chiều như vói mun / Nung lam lên từng đợt / Khắp núi đồi chợt đứng chợt đi...

Bài thơ viết trên lưng giấy điện tim của chính mình,  (thơ) 
Tôi viết bài thơ ngay sau lưng giấy bảng điện tim / của chính mình / những sơ đồ khúc khuỷu những con đường đầy chông gai hiểm hóc đầy / núi nhọn hố sâu những quãng im bí hiểm những đứt khúc hụt hơi / Tôi cười toáng lên tôi chỉ thẳng mặt điện tâm đồ / Chúng tôi hù doạ chúng tôi biếm nhẽ cuộc đời sao trang nghiêm quá đáng...

Phố có cây đã chết,  (thơ) 
Trong trí nhớ của loài dế than / Của xác ve của bầy ong thợ ròng rã khóc trên ngàn / Của những mùa hạ líu ríu nắm đuôi nhau rợp nụ cười nước suối / Của chiếc máy hát cũ quay đều quay đều giọng kèn đồng giãy giụa...

Tôi nằm nghe mòn mỏi vạn đời sau,  (thơ) 
Chiều. bấp búng hồi chuông nâu / Viền trăng đăm đắm nhụy / Những đọt chồi những cánh rừng những giấc mơ trầm thiết gọi / Những con đường hoang hoải tàn phai... // Bấp bênh nâu. chuông hoài / Còn đợi chờ gì một ngày mai vắng liễu / Một bình minh tắt nụ lênh đênh...

Ecce homo,  (thơ) 
... Mày hẳn nhiên không là con chó dại / Cớ sao mày tru khản cõi sao băng / Cớ sao mày ngổ ngáo đòi đái ngập cả vầng trăng / Mày cũng đâu phải ánh rằm / Cớ sao hoài treo bóng rét căm căm / Và mãi cứ chong mắt soi tìm gì trong vắng lặng...

Về sự mục ruỗng trong suốt cuộc chơi,  (thơ) 
Nói về sự mục ruỗng trong suốt cuộc chơi / Lũ thạch sùng tặc lưỡi. quẫy đuôi / Bọn kiến đen vuốt râu. ngẫm ngợi / Chú bò tót lực lưỡng mài sừng húc điên vào bóng tối...

Nói về nỗi bấp bênh của trái đất,  (thơ) 
... Cần thiết nói gì thêm về nỗi bấp bênh của trái đất? / Những câu thơ không ghép kín mạn thuyền / Bè gỗ mục vẫn nuôi lòng trôi giạt / Chúng ta đi. lầm lụi mấy ngàn đêm / Niềm trống vắng vói trời cao. ngút mắt...

Tại sao. tại sao. và, không tại sao: một trận cười-tắt-bếp,  (thơ) 
Những buổi sáng những đêm khuya những chiều hôm những năm những mùa màng / những chiếc lưới không màu phủ trùm ngột ngạt. tại sao. tại sao. và, không tại sao...

Chiều úng tro, thở dập dồn dương xỉ,  (thơ) 
Xanh miết mùa đi. mùa đi / Chiều úng tro. thở dập dương xỉ / con đường vang. rầm rĩ đọt tà dương... // Chiều dâng. đàn chim về lót ổ / Nhặt nhạnh từng giấc mơ vướng vãi...

Tháng giêng, tôi treo bóng tôi lên vách không,  (thơ) 
Chiều chưa cạn. chim bay về. lợp bóng / Những nhánh cành. đọng hạt. mái mùa đi / Cơn gió gợn. vỡ xanh. chùm trắc bá / Tôi nằm nghe. trôi giạt. khóc thương. vì...

Nghe màu vang trong đêm,  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM ĐINH CƯỜNG (1939-2016)] ... Nghe màu đi trong đêm / xanh. nâu. hồng. ngát đỏ / giọt vàng. rơi đụng tim / nhành lan vươn. hớp ngọ... // Nghe màu vang trong đêm / nghe xanh lên. sầm sập / nghe nâu chết. im lìm / và vàng rơi. mái thấp...

Trở về với lục bát bằng con đường thanh điệu  (thơ) 
Dung. không dung. gọi vô dung / Tôi vẽ đám mây. mắt chùng. lệ thắm / Tôi vẽ đăm đăm. mầu nắng / Nắng chờ ai. và nắng vắng những. ai (?) / Gió đưa cây cải. một vài / Thang âm lục bát lạc ngoài lối xưa... // Dung. không dung. tĩnh vật. vừa / Thức dậy. úa lam tiếng chuông chùa. sắc không / Dung. không dung. trắng bập bùng...

Đừng hỏi tại sao bằn bặt hư không,  (thơ) 
Chẳng thể làm vơi cạn một chiếc bóng / Hắn đứng lên và níu cong ngọn nắng / Cớ sự không thể buồn hơn / Giữa cơn giằng co náo nhiệt của đêm và ngày... // Chiều xuống hình trôn ốc / Nghẽn chiếc phễu đựng tiếng kêu thẫm tím...

Khi đời sống (dường như) không có thật,  (thơ) 
... Tôi đắp cho tôi vạt rêu / Chùm hoa sim thiếp tím / Và dăm con dế cỏ nhịu tình / Dưới bầu trời inh vang cơn dâm thảo mộc... // Khi đời sống đã không có thực / Tôi đắp cho tôi giấc mơ một loài chim hoá mầu biệt xứ...

Thy sỹ & cơn điên trắng,  (thơ) 
Y thiết tha khởi đi từ đoạn cuối / cảnh tượng y bị treo mình lên thập tự / trong cảm hứng tuyệt vời vừa bắt được: / “cái chết là nghệ thuật của sự mất biến” / Và y ngất đi trong niềm mê sướng tịch mịch tràn ly...

Trên tiền đề chữ H & những giấc mơ,  (thơ) 
Trên tiền đề chữ H / Tôi ghi nhớ & tôi xoá bỏ / Tháo rời khỏi những giấc mơ những tháng ngày đang ùa ập tới... // Trên tiền đề / Tôi nhướng chân với lên chữ H / Đóng khít chặt chiếc đinh sắt vách tường ố lam / Treo hờ hững giấc mơ rối rắm làm chủ vị căn phòng / Lũ thạch sùng không ngừng tặc lưỡi cơn hiềm oán!...

Tự phóng toả trên phố đông người  (thơ) 
Nhảy xộ vào đám đông / Những chiếc đinh gỉ sét không cần thiết / Sự lầm lũi vô cớ / Lọt thỏm giữa tiếng hô hoán liên hồi. chói lói... // Nhảy xộ vào đám đông / Những mặt gương tráng thủy. phẳng đến nghẹn thở / Cất lời không mạch lạc / Âm cố vọng / Bóng người mắc cửi những bước chân vội vã. lướt qua...

Cuộc giải ngộ giữa đêm khuya,  (thơ) 
... Đang khuya, / Tôi lặng lẽ quay về / Giam nhốt mình trong nhà tù không tường vách / thắp riêng mình ngọn nến hắt hiu / Và tôi cũng thầm gạn hỏi với cao xanh: / Khi một nhà thơ vừa được giải ngộ phút giây / Là y đang sống / hay là / y đang chết?...

Ghi chép rời trước ngưỡng thiên niên kỷ  (thơ) 

Thơ  (thơ) 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021