Hoàng Vũ Thuật
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Chùm thơ cuối năm  (thơ) 
Anh xé tờ lịch cuối năm / cánh cửa vô biên không ngày không tháng / khép như lệ thường / trong tích tắc anh nhận biết hơi thở của lá / có một đốm hồng vừa nhú trên cao / niềm tin mọc rễ... | Một tiếng gọi / chỉ mình tôi nghe / tròn và mọng... | Chẳng xa lạ gì cả / những câu thơ viết ra như ký hiệu của lời / là mưa nhưng không là giọt mưa bạn thấy / có một vòm trời xám xịt mênh mông giữa thân thể tôi / đang rơi mưa / tắm gội mạch nguồn mát rượi... | ... tôi nhận ra âm thanh lụa mỏng / ướt / dẻo / giữa lòng tay / như nắng vàng trẻ trung / những âm thanh ngân lên từ vầng trăng đôi... | Trên đời này / nếu thiếu hai cánh tay mọi chuyện sẽ khác / nhưng khác nữa / khi không còn gió...

Biển đêm | Đảo-một-mình | Nửa anh và nửa em  (thơ) 
Trong tiếng thầm thì cuối ngày / anh nghe trái tim em run rẩy / khóc người nằm dưới mộ... | Ngọn nến anh mang theo cháy từ Tam Đảo / lửa của năng lượng tình ái / âm ỉ ngày và đêm / giọt máu cuối cùng lặn sâu bầu ngực... | Vắt ngang cơn nắng khét miền trung / chiếc lưỡi mềm / chiếc lưỡi của tạo hoá gắn trong cổ họng con người...

Hình như tôi đã | Mặt trời đỏ hỏn  (thơ) 
Đường đột gõ cửa buổi chiều có thực / buổi chiều pha lê bên sông / tôi như cá cắn phải lưỡi câu thở dài chút khí trời sót lại / sự sống uể oải tính bằng giây / vịn không gian mơ những ngày tung hoành sóng cả... | Trong giấc mơ tôi sinh từ tấm chăn nước / sóng nôi bồng bềnh...

Đám tang của biển  (thơ) 
... dậy đi biển ơi / dậy đi / chết là hết / máu sẽ không bao giờ còn nguyên vị mặn / rã tan theo mây bạc phương nào // con thương tổ quốc thời loạn lạc / giặc ở bên hông giặc ngủ trong nhà / con thương tổ quốc / chiếc đòn gánh hai đầu mưa sa / sao đường đi chênh vênh heo hút / vẹt mòn bàn chân mẹ...

Đất chết | Que diêm ngắn ngủi | Mùa an nhiên  (thơ) 
Tôi mặc áo bông nịt mủ / thận trọng bước ra khỏi nhà / để vào ngôi nhà khác / đầu năm người ta nói về đời sống và cách sống / khi giá rét lạc qua ngõ / đám cải vừa lên bông... | Que diêm ngắn / rất ngắn / ngắn hơn đôi cánh chuồn chuồn... | Như rượu cất hai mươi năm / ngả vào vai tôi bức tường vôi chếnh choáng / tôi nhận ra giọng hát hoa giấy mỏng cánh ve / lửa hoan lạc sáng thơm sau tà áo / khuôn ngực đầy vọng tưởng...

có những điều dường như là thói quen  (thơ) 
dòng nước xát lên thịt da / tẩy sạch ám ảnh giấc ngủ nặng nề và đắng chát / khởi đầu mọi nỗi dù vẫn những công việc thường ngày / gương mặt căng mặt bàn / bày ra vô số thuộc tính...

Chuyện của nghìn năm trước  (thơ) 
Sau rặng cây biển thì thào mùa mưa đến muộn / ông trở về căn phòng chật / đống sách thiếu chữ lẽ ra phải ném đi / nhưng ông mang vác nó hệt những báu vật trên vai / cuộc đời sinh ra thế / cái gì cũng có hình người lùn / không thể lùn thêm nữa...

Hình như tôi đã  (thơ) 
Đường đột gõ cửa buổi chiều có thực / buổi chiều pha lê bên sông / tôi như cá cắn phải lưỡi câu thở dài chút khí trời sót lại / sự sống uể oải tính bằng giây / vịn không gian mơ những ngày tung hoành sóng cả...

người đàn bà xa lạ  (thơ) 
sương mù đặc sệt / người đàn bà hiện ra giữa thế giới bí ẩn // con tuấn mã lướt qua gió bão / bỏ lại sau lưng cánh đồng thời gian / những trảng cát dài xương rồng gai góc / thành phố loã thể / đàn cá ông ngược dòng / đỏ hoe đường chân trời / đôi mắt người đàn bà náu trong vỏ kiếm...

những chiếc đinh nhỏ xíu  (thơ) 
trang nở trước hiên nhà như ngày trước / hai gò núi mùa hè ửng chín / sợi dây ròng rọc kéo mặt trời / vị mồ hôi mặn chát / rũ sạch ký ức âu lo // tôi chọn một bông dọn lấy mâm cỗ / thản nhiên nằm chồng lên nhau những chiếc đinh nhỏ xíu / đóng vào trái tim...

Đảo  (thơ) 
... không còn súng thì ném cát vào mặt / ngôi mộ gió khuyết dần / không còn ngôi mộ gió / tổ quốc trong muối biển vẫn còn // mây mượt mà mái tóc / và mùi hương mọc rễ bãi bờ...

dòng sông và người họa sĩ  (thơ) 
... sóng từng cơn / từng cơn / khoả lên đôi chân trần thiếu nữ / lặng im nét phác thảo / người đàn ông già như gỗ mục bơi ngược / con bói cá bắn mũi tên / tiếng kêu còn vọng nơi cây cọ lem lấm...

lỗ thủng  (thơ) 
... ánh sáng đỏ ối xuyên qua / máu / không ngừng chảy // anh đứng lặng hàng giờ / chìm trong màn khói thuốc trắng dã / vết sẹo lịch sử / chẳng thể liền // những xác ướp trong bảo tàng / mắc nợ / người chết / không sống lại / dù đến nghìn năm sau...

trái tim ngốc nghếch  (thơ) 
... ta tìm câu thơ đã mất / đọc cho dịu nỗi buồn trưa // chao ôi lời lời vô nghĩa / tim ta ngốc nghếch từ xưa...

Vầng trăng hiền thục | Cây trần gian  (thơ) 
đây vầng trăng. Đám mây cổ / lang thang nét hoa văn. Và gió / và gương mặt hiền thục hiện về / mùa thu bỏ quên đôi guốc đỏ... | ôi vầng trăng đêm nay không ngủ / lung linh sau gốc đại hiện về / và quá khứ chợt hiện về một thuở...

Những vì sao dịu mát  (thơ) 
... có thể đàn chim bay về / hót ríu ran trước ngõ / có thể và rất nhiều điều có thể / mà anh chỉ một điều tin / con đường sẽ nở thêm ngàn lá cọ xanh / đêm rực rỡ nở ngàn sao dịu mát...

Biển  (thơ) 
... ôi biển xanh, biển xanh! / tôi gọi ngàn lần, ngàn lần biển dào dạt sóng / tôi — người dân chài lưới / bàn tay biển muôn đời âu yếm một vành nôi...

Nét hoa văn mang hình ngọn lửa  (thơ) 
Mái đền cong ngọn sóng màu nâu / khoả lên khoảng trời xanh ngút ngát / một ngọn lửa không bao giờ tắt / tôi sờ lên nóng ấm bàn tay / gió qua đây và nắng qua đây / mưa từng giọt rơi mòn bậc đá...

Biển chiều | Trái ổi chín sớm  (thơ) 
con sóng chiều nay dìu dặt / biển xanh hơn nhuộm / những cánh buồm / cỡi sóng bay qua nghìn núi / khoả trắng mây trời // những tấm lưng trần in mặt biển khơi... | một trái ổi chín sớm / gửi hương đi khắp vườn / bầy chim trẻ em / đu trên cành nhẵn bóng / hương ổi người chơi tìm trốn...

lý giải | đỉnh  (thơ) 
... thạch sùng ngắt tiếng kêu / lưu giữ giữa vòm lưỡi / rơi xuống quả trứng // lững thững thu về... | người cao hơn sách vở / sự thật như mọi sự thật / sinh mệnh / lêu nghêu đầu mũi sào / kẻ đạc điền không tấc đất / rút ruột mình / mặc cả / món nợ đổi ngang hạt giống...

chay | rỗng  (thơ) 
anh không thấy gì / ngoài bát cơm chay bông hoa trắng / buốt lạnh sau đợt rét ngắn ngày / vệt nước dọc tay áo nàng đẫm mặn... | đừng gọi em như thế / người đàn bà trong anh // người đàn bà dễ vỡ dễ tan dễ mất / căn nhà chật đủ thứ không cần / vài năm chẳng ai ngó tới...

chổi | tiếng khóc  (thơ) 
nói lời bụi bặm / chĩa ra / cáu / bẩn // những ngón tay cụt / những ngón tay mòn / những ngón tay lỳ / những ngón tay chết... | ... như áng mây xốp tôi rong chơi thoả chí / lang thang cùng nhịp điệu xoay vần / đôi cánh trắng khuấy động bầu trời từng mảnh / những ô cửa rộng mở liên hoàn / vô chung vô thuỷ...

đêm chữ | vật vờ  (thơ) 
gót chân nứt nẻ đầy bùn quét màu nâu / nhạt / rẽ đất làm dòng chảy / những hốc mắt trâng trâng đói nhìn / thăm thẳm / và / chờ... | bàn tay nằn nì bàn chân / bàn chân lầm lỳ / ngõ kín...

ánh chớp  (thơ) 
... chú rái cá sau phút ngụp lặn / ngoi khỏi mặt sóng / bài thơ mới vừa bị xén ngang câu kết // cuộc đời này thứ gì cũng khó vẹn nguyên / con chó chỉ cần sủa lên lập tức cái đuôi trắng / thôi ngúng nguẩy...

mòn mỏi | nước  (thơ) 
ta mòn mỏi núm giẻ lau nhà / sáng sáng ngồi trên chiếc xe bạn vòng quanh nẻo đường / biết thành phố sống hay chết / và đánh thức cái huyệt nằm sâu trên thân... | nước chảy róc rách nước chảy / hệt tiếng đàn trời tinh mơ đã gõ / ba mươi sáu dây thanh mưa êm ái / kéo tôi ra khỏi cơn dông / mà cuộc đời sắp đặt...

hà tiên | gió ở hoàng sa  (thơ) 
... tôi yêu đất nước này bằng trái tim gió / tràn trề / giọng hò đổ mồ hôi ẩn khuất dọc bờ sú vẹt / hai phía mênh mông / câu vọng cổ buồn / rơi / ngực biển | ... không ngọn gió nào như gió ở đây / bảy mươi tư cuộc đời bảy mươi tư kiểu gió / gió ngầm gió nổi gió cuốn chiếu gió ngang dọc / gió trầm hùng gió quả cảm gió kiên trung gió bền chặt / gió chủ quyền gió xoáy óc / gió đòi nợ gió giữ nhà gió cuốn phăng kẻ cướp / gió gọi gió...

sinh nhật | không, không phải  (thơ) 
... ba ngàn năm máu đổ / ngổn ngang / ba ngàn năm nước mắt treo từng giọt / trắng buốt // ngày sinh không nắng / ngày sinh không mưa / ngày sinh không gió... | tôi đã thét / trong đêm / không phải không phải // ý nghĩ phóng lên cao vút / bay cùng mây...

chim mắt mù | hẻm mưa  (thơ) 
... chim mắt mù // tối tăm không ánh ngày / xứ sở bò cạp ngự trị / bóng tối bóng tối bóng tối bóng tối bóng tối / chẳng cần ánh sáng / bong bóng rêu bạc xốp đá hay / một thứ nào đó / đại để chưa tên gọi... | ... hoan hỉ nơi bức tường chưa khô / chiều hôi hổi / im lìm hẻm phố / mưa chết rồi thấy không...

người  (thơ) 
hôm nay ngày cuối / bắt đầu một kiếp khác / tự do / ăn tự do ngủ tự do nói tự do làm tự do sống tự do / mực thước chẳng cần / quy tắc chẳng cần / chẳng cần mọi thứ / ta là ta mà chưa hẳn là ta...

mẹ | người đàn bà và cánh đồng  (thơ) 
mỗi khi con về / mẹ nhìn như trái rụng... | cánh đồng mênh mông tít tắp / óng ả đi ra như tiếng nói giàu có trong sáng / tôi muốn được làm cây lúa mới trỗ bông / vụ gặt thêm nặng gánh...

cái gì đây | xe lăn  (thơ) 
hằng đêm tôi / ra khỏi tôi / về phía ấy / cuộc sống ở đó không đánh lộn không dối lừa không thêm bớt / tự nhiên như cá phèn... | gốc cây đốn ngã lá cành bơ vơ / chiếc xe lăn / đôi chân tròn lạ lẫm / từng bước từ giường ra ghế hệt trái đất chui ra khỏi ngân hà...

một năm trôi qua hay một đời | mặt trời muộn | ơi ơi ơi | đêm  (thơ) 
một năm trôi qua hay một đời / anh không biết và em không biết / con sông chưa ly biệt vầng mặt trời đen / chiều nối dài nghi lễ... | ... mặt trời không chờ cứ bay lên cây / cây xanh một màu xanh cầm được / tôi lặng lẽ bỏ đi / như tên trộm hèn / trước quả chín trong vườn / chín tới...

con chồn người | giấc mơ  (thơ) 
hãy chôn mi xuống đấy bởi mi / là một con chồn / chẳng thể khác / một con chồn biết khóc vờ và dấu dòng lệ / trong hốc cát ẩm... | đấy chỉ là / cơn mê sau giấc ngủ đâu phải sự thực / sự thực ở phía mặt trời đang kề bên khung cửa sổ / gió quay cuồng muốn len qua song / ban mai thăm thẳm xanh ngoài kia...

Thần Tình Ái  (thơ) 
khoả thân / tấm chăn bầu trời không mái che / nàng đi guốc quá khứ bằng đôi cánh / nàng chạy với đôi tay // Thần Tình Ái có cặp môi đắng / trái tim gió / mạch vành toả mùi thơm cổ...

khi không tôi  (thơ) 
khi không gặp / có nghĩa tôi vẫn nói / bằng lá cây xào xạc / bằng tiếng côn trùng rả rích / tia nắng sớm trong / lạnh // bạn bắt tay tôi / trong gió thổi qua khe cửa chật / cọng rơm vàng trên đồng làng dưới chân bạn...

giọt máu  (thơ) 
... đỏ / cho đến khi tắt / lại đỏ / những ban mai / những buổi chiều vời vợi / một giọt máu con người / sáng...

trà đạo  (thơ) 
... về đâu / dòng sông ngang qua đời / ta / không bọt / về đâu những con sóng vỗ chân cầu // đừng nói nữa / chiếc hộp trà đêm đêm / đối diện / giấu đi / thi thể ngàn năm...

họ đi cho đến nghìn sau | văn bản thi thể  (thơ) 
thành phố không tuổi / nàng báu vật bước ra từ ngôi nhà cổ / hiện thân miền đất khác / múi giờ khác / nhịp điệu khác // nàng hát / đây thiên đường tình yêu những người hành khất / bên gã đàn ông da trắng cầm đàn... | cuốn sách cuối cùng thuộc về em / dòng chữ dấu chấm chú giải đến và đi / nghiêm cấm mọi thay đổi / vẽ lại cuộc lữ trình...

mặt trời anh đào | chú sóc nhỏ của tôi  (thơ) 
em gái trao cốc vang giữa lưng chừng trời / đen như hố đen vũ trụ / từng ngụm mây nóng hổi // em bỏ lại ngôi nhà không khoá / bên những ngôi nhà biến mất trong cổ họng sóng thần... | đây đảo Tự Do đâu phải rừng dày / cây lưa thưa / cây cũng không ra lá / tuyết tan chiều qua // trú nơi nào / hỡi sóc nhỏ...

bên tượng linga  (thơ) 
trong tấm áo sương / nàng là hoàng hậu vừa tấn phong của vương quốc tình yêu / đôi má quét lửa // sơn hà / sơn hà / sơn hà ơi...

đêm và những ngọn đèn dầu  (thơ) 
... nước nhiều quá vừa bơi vừa thở // chân gập / rồi lại duỗi / trong thẳm sâu anh đọc hết đường đi ngôn từ / và những ghi chú bên lề...

thế à  (thơ) 
quá nhiều hạt không bao giờ thành cây / quá nhiều người lùn chẳng thể cao lên được / quá nhiều tin dữ chuyện cười ra nước mắt / quá nhiều lá thư trốn địa chỉ / quá nhiều khói đen từ miệng lưỡi bay ra...

ly | gió  (thơ) 
một nghìn ba trăm năm mươi mét cao ly hồng nở / đôi mắt bồ câu // vô biên im lặng / cơn mưa đồng phạm / con chó thảo hiền không biết sủa dẫn tôi đi cùng // bài thơ tình ăn theo mưa / ly thơm vào trưa / xấu hổ tôi cúi mặt... | ... gió / gió / gió / gió / nếu không là gió / tôi đâu còn là tôi...

nàng biến đi trong gió | thác bạc  (thơ) 
nàng biến đi trong gió // cuộc chơi trốn tìm / tôi bắt được nàng / nhưng chỉ là cái bóng vô hình cái bóng chẳng nói / cái bóng đầy tôi... | ... trong căn buồng xanh / giữa hai mặt lá / đôi chân thiên thần đang mở...

bài thơ chưa viết  (thơ) 
... ngày mẹ đưa chúng mình xuống sông quẫy đạp / tình yêu dội lên hai bờ vai / đẫm vào thịt da / tia chớp sáng của ngọn sao khuya / chúng mình đứng như trời trồng khi tình yêu tới / những câu thơ vọt máu phát cuồng quất vào bức tranh / đớn đau khát cháy...

mưa Tam Đảo | những tiếng thở dài | nga phù vân  (thơ) 
mưa chạm vào má nóng hổi / nơi khởi nguồn của gió / và lưu lại khói sương... | dốc đứng như tiếng thở dài / anh nhìn em bơi qua ngọn núi bằng đôi chân / có lẽ em đang cần người khác khi đời này quá đủ... | ... chùa Vàng chuông chưa điểm / trở về đi nga / đợi nhau từ chín bậc phù vân // bảy nghìn năm đá thức...

ranh giới | một người bạn vừa treo cổ | hãy mở giấy ra  (thơ) 
giữa chúng ta có một ranh giới/ không thể nào vượt qua / không thể nào trộn lẫn / thoả thuận và dỡ bỏ / khép kín và xới tung / số một và nhiều... | ... cái sống không mang nổi ý nghĩa thì cái sống chỉ là sợi dây / đánh đu cùng cái chết... | ... những chữ cái thiết lập trang sử khôi nguyên / những chữ cái làm chân đế đồng bào / những chữ cái rịt lại vết thương nhức nhối / những chữ cái thức dậy linh hồn đã khuất / những chữ cái tô đậm đất liền biển đảo / những chữ cái cắm cột mốc chủ quyền...

hai ngày không tôi  (thơ) 
... tôi nhai nhạt nhẽo cuốn sách ngược nội dung / thuộc làu mỹ từ nằm ngoài chân lý / chữ nghĩa nhảy dây rười rượi màu son / ngôn ngữ sắp hàng thẳng tắp biện bày đan lưới / thơ việt dịch ra thơ việt / thơ hán dịch ra thơ hán / viết để làm gì và viết / chẳng để làm gì...

miền cát du  (thơ) 
xe cộ bịt kín mặt đường ngăn cơn mưa xối xả / chưa kịp rớt xuống đất / băng qua ngã tư khói bụi nhão nhoét lô cốt chắn ngang / một gã liều lĩnh / người đàn ông phô bụng lép thụt đầu vào cổ trên chiếc xe ôm mặc kệ / sài gòn nghẹt thở mặc kệ / bão táp âm thanh...

không được đạp vào mặt lịch sử | chết không phải là kết thúc  (thơ) 
... không thể đá vào / lịch sử / khi lịch sử đang nhìn / không được đạp vào mặt / lịch sử / khi lịch sử xuống đường // lịch sử là linh hồn xương máu cha ông... | ... trong cơn đau anh nhận ra / dũng cảm chân thật và hèn nhát / anh nhận ra từng gương mặt / như con đường nhận ra những bước chân / ký thác...

trở về | chim sâu  (thơ) 
ngôi nhà như lỗ hổng không đáy / mỗi khi trở về / từng bước từng bước / âm thầm và / nặng / bóng mất hút trên thế gian này... | sau tiếng còi dài phố xá đột nhiên biến mất / gió dạng háng kiêu kỳ ngã tư / cùng đám bụi mù mặc sức / tung tẩy / rác rưởi lướt tới / quần nhau trong các tầng cao // mảnh trời tươi rói / loảng xoảng rớt xuống mặt đường...

tự do | linh | ngày mới  (thơ) 
tự do như chữ viết có mắt có chân / bay lên xuyên tường rào xuyên núi xuyên đất / đến và đi không biên giới // tự do vang trong ngôi nhà ấm áp tiếng cười trẻ thơ / nước từ chỗ cao xuống thấp / khát cần uống đói cần ăn... | tín hiệu hè trong da thịt cỏ cây / trên mặt sông và lửa / đỏ bừng hai vạt áo... | linh đứng như điểm khởi đầu một ngày mới / tia sáng mang vị ngọt và đắng xuyên qua / lối đi của lưỡi...

tưởng tượng | cỏ trong vườn  (thơ) 
cuốn thánh kinh ép vào lồng ngực / hàng chữ viết lên nền trời sáng nay / mùa hè đỏ // đêm qua mưa đẫm mắt người... | ... những bước chân của gió lướt qua / cỏ thì thầm vết thương mới nữa / ròng ròng thánh giá / máu Chúa hay máu anh / ngực lạnh toát / hai mươi chiếc đinh đóng lên đầu ngón...

Chùm thơ mới ở châu Âu  (thơ) 
trên cầu Mirabeau / Apollinaire đang quệt sơn lên vòm cong tuyết sáng... | ... ở đó loài chim bị chém ngang tiếng hót / vặt trụi lông / thiêu trên bếp than rừng rực / ở đó chim không có quyền bay vào trời rộng / bơi giữa hồ xanh trong / chim chỉ biết mua vui yến tiệc... | ... anh dìu bóng lên ngọn núi chọc trời / ôi nhừ đôi chân bại cả cánh tay / không thể làm gối không thể giúp anh mỗi khi mỏi mệt / không hát nổi bài hát ngày xưa / bóng sẽ rơi xuống mất...

ghi chép tháng mười mưa bão  (thơ) 
những cánh tay chọc thủng gạch ngói / những chiếc nón vẫy mưa / những tiếng kêu đứt đoạn / những hốc mắt đói nhìn // mỏi mòn đêm tối / kiệt quệ rạng ngày / mê ngủ tin dự báo thời tiết / cửa lòng hồ đóng mở bấp bênh // mẹ thắp hương chờ / những đứa con không trở lại...

ý nghĩ vụt hiện | mảnh vỡ không nhìn thấy  (thơ) 
... đi trọn một đời vẫn không / ra khỏi cuộc tranh giật / nghìn cánh tay giơ cao / biểu quyết / không biết nữa cái gì xảy ra / ý tưởng chắp nối lạc vần / rung trên sợi dây mặc cảm / lửa... | mảnh vỡ không nhìn thấy / ngổn ngang trên đường // cứa vào chân rỉ máu / cứa vào đời sắc dao nhọn // trước mặt sau lưng / không nhìn thấy...

chiếc ghế bỏ trống | cuống rốn  (thơ) 
... vắng người năm trước / đàn chim bay qua rớt xuống tiếng kêu thảng thốt / giữa những gương mặt huyên náo / lá dương bắn ngàn mũi tên về phía anh ngồi / đã trống một chiếc ghế... | ... đong đếm đong đếm đong đếm / chút khí thở nhặt nơi ngả đường dốc đứng / gia sản duy nhất cuối cùng / nửa tươi nửa héo nửa đỏ nửa đen / nửa sống nửa chết...

im lặng | đoản khúc rừng  (thơ) 
bùng nổ và im lìm / còn mất / đen rồi trắng / có không có / im lặng // mất hút trường tồn / triệu năm triệu năm trước / triệu năm triệu năm sau / thấy chưa thấy / im lặng... | hồ nước trong hồ nước trong / đôi mắt lau sậy // tảng đá thoát y chín trăm năm / vô biên và tịnh ngộ // bốn mùa thâm u im ắng / khói sương gian díu bốn mùa // cây đứng cây ngã / cây ngã cây đứng...

Hạt cúc Thăng Long [A button in Thăng Long] | Thế đấy cuộc đời này [So it’s the way of life]  (thơ) 
trong hoan lạc nghìn năm trước / một hạt cúc rơi / hạt cúc màu ngọc / người ấy đã là người ấy rồi... [At some pleasure a thousand years ago / a button fell off / the button in jade colour / that person has turned out to be the person...] | Đời chật đến thế ư / không chỗ bàn chân đặt / đời hoang vắng thế ư / mười ngón tay lạnh ngắt [So cramped is the life / that the feet found in strife / how deserted life is / that all fingers feel freeze...]

Vận mệnh thơ như vận mệnh con người  (tiểu luận / nhận định) 
... Làm sao mỗi nhà thơ trở thành một vương quốc trong việc sử dụng ngôn ngữ. Ngôn ngữ trong tay nhà thơ trở nên ma thuật, có thể dẫn dụ độc giả đến những bến bờ lạ của cảm xúc, tạo ra một thế giới tinh thần mới mẻ. Muốn vậy, tôn trọng tự do sáng tạo chưa đủ, mà phải tìm đất cho sản phẩm của họ được công bố... (...)

rừng | hoạ sĩ | nghiệm | ảnh của dung  (thơ) 
... những chiếc lá bốc hơi / những chiếc lá dị dạng / những chiếc lá vuốt mặt không kịp cất tiếng // tối tối nước mắt muôn sao đặc sệt / gió cuồng trong tấm chăn vô chủ / hoang hoải trắng và đen... | xoá đi rồi vẽ lại / nghẹt thở // thêm một nét gầy thêm một nét / chết lặng dưới chân cầu thang / nàng khóc... | mấy vạn cánh chim đến được phương ấy / khoảng cách ngày và đêm / đủ nhận biết vũ trụ... | anh nhìn thấy con gấu bông bò ra ngoài túi / bàn chân cong cong cầu thê húc / đôi mắt miếu thờ...

tôi | thôi miên  (thơ) 
... máu tôi ngưng / biển mặn sau lưng nhà cạn nước / và màu đỏ hoa phượng đầu làng héo khô // cánh tay tôi quàng vai bạn lúc này / là cánh tay bạn / quàng qua vai bạn của bạn...| thế giới đẩy xa mọi thứ / con thuyền không thuộc về biển / đám mây không thuộc về bầu trời // nỗi buồn chẳng nơi trú ngụ / lắt lay sống kiếp ăn mày / gõ cửa thâu đêm suốt sáng...

kiến | về  (thơ) 
lầm lũi / hồn nhiên / bé xíu / ngỡ chưa bao giờ góp mặt / chiếc râu cong lên gặp nhau / nói gì không biết // khác biệt đến nỗi chẳng thương xót bận tâm / dưới lửa / dưới chân người / dưới cỏ... | gió vặn hàng cây nghiêng ngả / vết cắt ứa nhựa trên mi / màu da sáng / màu đất / còn đôi mắt anh nhận ra em // nhìn thấy chuỗi ngày đang tới / lê thê lũ kiến chuyển mùa...

Noël | Những hòn bi trẻ thơ | Hoa trinh nữ  (thơ) 
tựa vào cửa / bức thánh mẫu // trong cái khung màu trời / vuông vắn // chiếc áo quan vĩnh hằng bọc lấy hồn tôi... | ... Trái đất / hòn bi lấp lánh sắc màu / là của em / em ơi hết thảy / hãy giấu trong ngực mình / hãy cất vào túi áo... | vạt cỏ mềm ướt đẫm sương đêm / ánh trăng nâu sà xuống chân thềm / tôi thao thức trong mùi đất chín ải...

tại vì | trùng phùng  (thơ) 
tại vì con đường dài hơn con đường thường khi em vẫn đến / gió lạnh thổi tắt cơn sốt / trên chót đỉnh bà nà treo ta lơ lửng cùng đám sương / lơ lửng tấy lên chốn kiệt tận... | anh quay lại khi anh không còn nữa / bước vào nhà và sẽ / gọi tên em / ngồi chiếc ghế em vẫn ngồi / lưu ảnh // dù môi anh chẳng thể cất lời...

tạm biệt  (thơ) 
... hôm kia chú bông lau / líu lo vào lúc này / giờ còn nghe ngòn ngọt / lưỡi / tạm biệt chim non và những đứa bé / con đường hẹp xum xuê tán nhản tán đào / ngã tư ngập ngừng // bạn bè tôi vơi đi gần hết...

nghi lễ | k  (thơ) 
... thiên thần / thiên thần / tôi thảng thốt trong mê / sau nghìn năm vẫn thấy mình đang bay / trên chiếc khăn nâu huyền thủy... | ... ngủ đi ngủ đi k / đàn bướm ngoài kia đã ngủ / ngọn nến vàng rũ xuống từ lâu / mặt trời cuộn tròn đêm / trắng...

đọc trên vỏ bao thuốc lá | người điên  (thơ) 
... còn bao nhiêu điều khác nữa / tôi nhặt lên rồi để rơi / nhiều khi tôi thấy mình là vỏ bao thuốc lá / trống rỗng / muốn vò nát ném đi thật xa... | có thật ông đấy không / vừa đi vừa đếm bước / những bước trầm trên trảng cát / một bước lên lại một bước lùi về...

bóng | đám mây lơ lửng  (thơ) 
hãy để bóng đi theo người thực / con người này chỉ có bóng này thôi... | ... tôi bẻ đôi chiếc gậy / đứng thẳng bằng chân mình / lòng nhập vào mây trắng...

mưa trên mười ngón tay dài | ngày thiếu gió | chó con  (thơ) 
mưa trên mười ngón tay dài / mười cây nến tan chảy / đóng vũng dưới bàn chân // đất khát nở chật đêm / sông ngân cuồn cuộn ngàn sao lóng lánh / ta không qua được... | vô cớ đến nhà không gõ cửa / quây quần trên lưng ngựa màu sim / ngày thiếu gió // những câu chuyện ra ngoài hành tinh / người nói với người hay mình nói với mình... | ... chiếc lưỡi thè ra / đỏ hỏn / đang ứa một mặt trời non...

chân dung | đêm xuân sách  (thơ) 
... một thời đọc trên gương mặt trang giấy / chữ nghĩa / và những quãng ngắt / làm tắt hơi thở vừa nảy mầm / những vòng tròn cấm kị / vành khăn trắng / trong nghĩa địa ngôn từ... | li rượu nồng chảy qua / đêm lạnh / con thuyền neo hai bờ sông mắt / những câu thơ phía bên kia tường / vọng tới mái ngói đã ngủ...

mưa đêm  (thơ) 
mưa trắng thân bạch đàn sáng mái nhà / ướt mắt ướt ruột ướt máu / đong đầy lá tràn đầy hoa / mưa bọc hờn ghen / dằng kéo đêm sâu / ngắt tiếng kêu hối thúc / mưa dàn dụa / phun trào cát bỏng / lấp bằng thung lũng mùa đau...

Tự do sáng tạo và xu thế hội nhập  (tiểu luận / nhận định) 
... Tự do sáng tạo cứ như một ảo ảnh hiện ra từ hai phía, người sáng tạo và người gác cổng. Người sáng tạo muốn tự do vùng vẫy tư duy, cảm xúc trên mọi đề tài, nội dung và phương pháp nghệ thuật, nhưng cái trần quy định không cho phép họ vượt rào. Nhà văn buộc phải né tránh, lựa chọn con đường dễ dàng bằng phẳng, sức sáng tạo vì thế bị chững lại... Hội nhập đòi hỏi nhà văn có nhiều tác phẩm có giá trị xứng đáng, có vị thế để đứng bên cạnh tác phẩm và nhà văn các nước khác. Tự do sáng tạo thật sự, sẽ là chìa khóa vạn năng của nhà văn. Công cụ hỗ trợ là bề mặt con đường cho văn học ung dung cất bước... (...)

anh đợi  (thơ) 
... đất đợi mưa / hạt đợi mầm / đêm đợi ngày / diều đợi gió củi đợi lửa / đứa bé ngây ngô đợi bụt hiền hiện ra ban phép lạ / anh đợi...

Hoàng An  (thơ) 
... xứ sở hiếm mặt trời / chỉ thấy nụ cười kéo anh qua ngã tư đường / ánh nắng ló từ khuôn ngực / từ âm thanh tiếng Việt đa sắc / từ vầng trán đóng đinh bật máu môi anh...

không thể  (thơ) 
... giữa dòng thác âm thanh / lao xuống những con ếch mùa đẻ trứng / súc gỗ xoay ngang / tôi phải rời nhà lúc năm giờ ba mươi / nhưng không thể...

trong ánh sáng ảo | gãy khúc  (thơ) 
trong ánh sáng ảo / người con gái khác / lọn tóc gió cuộn áo choàng sương đêm / vết xước ái tình thức trên đỉnh trán... | ngọn lửa gãy trước giờ lụi tắt / cơn gió gãy chạm mặt tường / dòng nước gãy lao vào chân núi / tiếng chuông gãy khi vỡ làm đôi...

di sản | những người bạn của tôi  (thơ) 
một khoảng không gian thánh thiện sau cùng / còn lại bên tôi / và hương của một loài hoa quấn quýt / và sợi tóc vô tình rơi... | ... không ai mang theo gì / thân xác rỗng không như chiếc bình tháo đáy / biển còn một ngôi sao cạnh vầng trăng đầy / trăng cạn dần giữa vòm trời rỗng / và ngôi sao vụt cháy...

tượng đá  (thơ) 
mái đầu bão giập / hoang phế bàn tay / bước chân gãy đổ // mắt phủ rêu dày / đặc tai tổ kiến / môi bầm máu khô...

mắt chó | ngôi nhà cỏ | chấm sao  (thơ) 
một nửa cuộc đời tôi ơi / một nửa tình yêu tôi ơi / này chó sao không sủa nữa / giọng mày day dứt làm sao... | ngôi nhà cỏ / cái tổ người thời mặt trời chưa chín / đêm rét bọc nhau vỏ cây xơ / tràn trề phôi thai nguyên thuỷ... | tiếng gà cuối phố / không đủ kéo bình minh lên / chấm sao phia đằng đông xa / cùng tôi đếm từng bước một...

thế giới và tôi | lá | màu  (thơ) 
tôi đứng lên bằng cánh tay / đi lại bằng cánh tay / thiếu nó / tôi sẽ ngã... | chiếc lá bông cẩn / muốn vói lên chỗ tôi nằm / nó gắng gổ hết sức / cố lên / cố / lên / chút nữa... |... tấm ra trải giường điệp điệp / không màu // còn tôi / màu gì // con thằn lằn bò quanh chờ điều gì đấy...

bức tường 1 | bức tường 2  (thơ) 
hằng ngày anh xuyên tường / chân không bén đất / anh đi / đầu không chạm trần / anh đi... | bức tường vòng tay ôm bốn mặt / bức tường lửa / bức tường nước / bức tường rêu // cầm tù anh từ hạ sang đông...

viết dưới tượng Exênin | vô thức  (thơ) 
... trang sách thở trên đá / nhưng sợi dây vẫn chờ lơ lửng / quanh cổ / nhà thơ / thít dần thít dần / chầm chậm... | ... Thử đập tay lên trán / trán tôi bức tường tảng đá tấm gỗ mục / nó không là nó / hét thật to vô ích / âm thanh vừa bật ra khỏi miệng lưỡi đã bị nuốt chửng...

khát | ảo giác  (thơ) 
tôi bay khỏi hành tinh khi em cúi mặt / ánh đèn vụt tắt / bỏ lại sau lưng trái đất hệt quả cam / trôi giữa dòng sông vàng bất tận... | chiếc lá chớp dòng sông / ngôi sao khoả trần trận mưa linh thánh // khoác vai hiện đại tấm áo vỏ cây / đôi mắt hoang người đàn bà xuyên cửa...

sự thánh thiện  (thơ) 
... như bừng bừng của lửa / làm nóng ran tế bào ngủ quên / rực rỡ trên đỉnh hoan lạc / uyển chuyển / vầng trăng cong...

giao cảm  (thơ) 
... có lẽ nghìn năm đã trôi qua / trong giấc ngủ không là giấc ngủ / trong tỉnh thức không là tỉnh thức / trong cái chết không là cái chết // như đuôi chồn / cựa quậy / như con rắn bắt đầu trườn...

cõi | phù phiếm  (thơ) 
... cho tôi / thêm lần trời rộng / thêm lần mặt đất trinh bằng / cho tôi / từ không đến có / thêm lần hư thực / thực / hư... | ... người ta chối bỏ sao anh đắm mê / cơn nắng giận hờn / cơn nắng đắng nghét / phi ngọn roi tê dại lên mặt...

lăng tẩm | vô cư | năm ngày đêm  (thơ) 
nằm dưới kia / một ông vua một hoàng hậu một người hầu / một thanh gươm một tuấn mã một mê nón / một lệnh truyền một trống giục một lời van... | hãy khoá trái cửa và tan thành khói sương / chợt nhớ cơn mưa bóng mây / đứng lên rồi ngồi xuống / cái thùng người rỗng không... | năm ngày lặn giữa cánh rừng / trườn qua lối mòn vắng dấu chân / gai nghìn tuổi xẻ đôi lòng tay / lá trăm năm mài mòn vòm ngực...

số một  (thơ) 
anh đứng yên / khi em quay gót / căn phòng giống chiếc lồng / cánh áo màu vàng - đám mây lạ phương bắc / vương ngoài kia trên tóc diệp liễu / buồn...

Tháng giêng  (thơ) 
... thiên nhiên lừa dối ai đâu / trong cuộc chiến sáng tạo / tháng giêng / luôn / đứng đầu...

Năm trăm năm sau  (thơ) 
Tôi / người của năm trăm năm sau / tôi lần theo lối mòn người xưa chiều nắng muộn / thông reo giọng điệu nghìn năm / trầm bổng...

Bài thơ ban mai  (thơ) 
Lặng lẽ đến bên cửa sổ / giọt nước trên cánh lá mỏng tang ánh lên và rơi xuống niềm vui / những giọt nước tinh khôi / lọc qua ánh sáng ban mai trái tim trong sạch nhất / lọc ra từ đôi mắt...

mắt Trường Sa  (thơ) 
[VIẾT CHO HOÀNG SA & TRƯỜNG SA] ... những con chim sẽ vẫn bay về đây / từ Trường Sa quần đảo bồng bềnh ngực biển / nơi chòm sao bươm bướm cháy qua ngày // bạn chài lưới chúng tôi mắt sáng / vùi trong mưa bão cánh buồm / hai mươi sải nước là nhà, mạch đá ngầm san hô là Tổ Quốc...

tháp nghiêng | kiếp hoa | ngọc bích  (thơ) 
tôi bàng hoàng trước ngôi tháp cổ / nghiêng / như gốc cây từ lâu nghiêng về ánh sáng... | trong dải sương mù / một bông hoa cô độc một bông hoa màu đen / người ta bảo hàng ngày hoa toả mùi hương chết chóc... | có thể tôi nhìn thấy một lần biết một lần rồi không bao giờ thấy nữa / thứ ánh sáng lạ ấy sinh ra từ đâu / ánh sáng mà chẳng phải ánh sáng / triệu triệu chớp mắt đi qua tôi trong trẻo đến vô ngần...

tháng tư | những cái ổ khoá | tóc  (thơ) 
những mẩu giấy / tan tác / vung vãi trong phòng / và những dòng chữ / gãy đôi... | ... những cái chìa khoá vẹt / mòn / tháng ngày / mấy lần thay mấy lần mòn / vẹt... | không nguôi nghỉ / dòng thác / đen / bóng tối đổ xuống đồng mùa gieo vãi...

người kéo xe  (thơ) 
người kéo xe bò qua cửa / mồ hôi rơi / mưa / không thấy gió không thấy nắng không thấy // bánh xe lập cập dòng chữ trên đường...

tháp | nếu  (thơ) 
bóng tháp đổ xuống mặt đường nham nhở / vết sẹo bầm tím / không có người đi lễ không có người / cầu nguyện / tiếng chuông u u ngực tôi... | nếu / lòng đất bất ngờ dịch chuyển / địa cầu lên cơn sốt trái mùa / những con sóng cuốn chặt thân xác / nhấn chìm tận đáy...

phác thảo | ba giờ chiều tháng giêng ngày mười  (thơ) 
... gương mặt dán lên vách thản nhiên / như đã thản nhiên năm trước... | thõng mười chiếc rễ vào cát / mười chiếc lá hé mở mỏ chim non / vào lúc ba giờ chiều tháng giêng / ngày mười...

Bóng tối diệu kỳ  (thơ) 
Phô bày trước ánh sáng, khoả thân đêm tân hôn. Những đường cong Raphael tuyệt trần. Đôi vú lập thể. Quấn trên đầu chiếc khăn nâu mùa đông Á châu. Đôi bàn tay vệ nữ hồng hoang đào xới ngày bất tận...

ngày về  (thơ) 
sau bão tố anh nhặt / lên ván sạp dây neo mái chèo / mẩu xương cá cuối cùng / di hài con thuyền sót lại / và những mảnh biển trong mắt / mặn muối...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021