Trịnh Thanh Thủy
tiểu sử &  tác phẩm 

Bút hiệu khác: Tóc Dài.
Định cư tại Nam California, Hoa Kỳ .
Tác phẩm [in chung]: Giữa L và C ( Tập thơ do Văn Học Nghệ Thuật Liên Mạng phát hành, 2001)
Cộng tác với: Tiền Vệ, Talawas, Hợp Lưu, Văn, Chủ Đề, Văn Học Nghệ Thuật Liên Mạng, Người Việt Hải Ngoại.

tác phẩm

Máu bà mẹ Việt đã đổ trong Ngày Hiền Mẫu  (đối thoại) 
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Ngày 8 tháng 5 năm 2016, trong khi những đứa con ở khắp nơi tụ hội cùng nhau tổ chức Ngày Hiền Mẫu để tôn vinh các bà mẹ thì một bà mẹ trẻ Việt Nam và một em bé bị công an đánh đập tàn nhẫn ngay giữa đô thành. Vì muốn duy trì môi trường trong sạch, vì muốn bảo vệ sự sống cho con người và biển cả...

Vũng vong linh  (thơ) 
Chiều qua Vũng Áng, anh thấy gì không? / mặt trời phương Nam đỏ hừng hực máu / phả xuống hoàng hôn tia hờn tức tưởi / những xác cá chết không kịp giãy nằm phơi / một sự thật không thể giấu dưới ánh mặt trời...

Đinh Cường, nghệ thuật là cứu rỗi, kỷ niệm là đam mê  (tiểu luận / nhận định) 
[TƯỞNG NIỆM ĐINH CƯỜNG (1939-2016)] ... Những thăng trầm của cuộc sống, được mất, đua chen, tất bật trong cuộc đời đã trôi qua, chỉ còn lại hòn đá đen trơ gan cùng tuế nguyệt. Hòn đá lấm bụi cát đời ông giờ cũng nằm xuống bình yên, thôi lao xao, bất động. Tôi xin thắp một nén hương, cầu nguyện cho hương hồn ông được an lạc ở cõi bình yên đời đời... (...)

Chuyện không thể khác!  (ký sự / tường thuật) 
[TƯỞNG NIỆM PHÙNG NGUYỄN (1950-2015)] ... Anh nằm đó bất động, thật yên lặng, nhưng thật bình yên. Giấc ngủ yên ấy thật an lành trên những cụm mây trắng xám mùa đông của mẹ đất. Tôi thấy được nụ cười trên bờ môi trễ muộn của anh trong câu nói “Chuyện không thể khác” ngày nào... (...)

Em như tượng  (thơ) 
... Em đứng / như tượng / hơi thở thơm hương mới / tim nhói đập / bước khỏi không gian giam nhốt chính mình / chân chưa chạm đất sâu không đáy / Em chưa rơi, chưa vỡ, chưa tan / Em đông quánh / và / nghi vấn của tôi về em / còn bỏ thõng...

Ý thức nữ quyền trong tác phẩm của các nhà văn nữ từ 1954 đến 1975  (tiểu luận / nhận định) 
[HỘI THẢO VỀ VĂN HỌC MIỀN NAM 1954-1975] ... Sự có mặt của các nhà văn nữ miền Nam Việt Nam từ thập niên 54 tới 75 tựa như sự hiện diện của những bông hoa rực rỡ, toả ra một mùi hương rất nữ tính, trong khu vườn văn học. Ý thức nữ quyền khi tiềm tàng, lúc sáng chói đã khiến người phụ nữ phải cầm viết... (...)

Salvador Dali và những tấm thiệp Giáng Sinh kỳ quái  (sổ tay) 
... Những tấm thiệp của Dali đã ra đời năm 1960 như một sự kết hợp kỳ thú giữa thế giới siêu thực và ngày Chúa Hài Đồng giáng thế. Ông đã đưa cho Hallmark 10 tấm thiệp mà tính chất siêu thực được thể hiện trên cây thông Noel và những sinh hoạt trong gia đình của Chúa... (...)

Phỏng vấn nhà văn Trịnh Thanh Thủy về văn học miền Nam 1954-1975: Hoài hương là một ý niệm, một cội nguồn bất tận  (phỏng vấn) 
... Rời bỏ một quá khứ, lìa xa nơi chôn nhau, cắt rốn, làm thân lữ hành trên phần đất quê hương mới, có ai không khỏi thương nhớ phần đất kia của dĩ vãng, của đất nước... (...)

Sau một tai nạn  (thơ) 
... Bỗng dưng tôi bay / tế bào óc xám tôi bay / ngón tay gầy, đôi mắt nhắm tôi bay / lời yêu thương trượt té từ đầu lưỡi không kịp nói / ánh mắt giã từ chưa loé đã chợt tan...

Lời trần tình gởi tác giả bài viết “Phạm Duy, qua cách viết của Trịnh Thanh Thủy”  (tiểu luận / nhận định) 
... Thiên kiến là một điều tối kỵ khi người ta viết phê bình, Thủy nghĩ anh đã không còn công bình trong cái nhìn, khi anh phê bình cách viết của Thủy trong bài viết của anh. Theo Thủy, có lẽ anh đã có thái độ chủ quan khi đọc và viết hơn là khách quan như anh đã bảo “tôi chỉ muốn đọc nó theo tinh thần khoa học, khách quan mà thôi.”... (...)

Những bức tranh xã hội trong ca khúc của Phạm Duy  (tiểu luận / nhận định) 
... Sau cùng tôi cũng tạ ơn Phạm Duy đã để lại cho chúng tôi, những người Việt Nam, gia tài âm nhạc để đời đầy ắp quê hương và tình tự. Cám ơn sự góp sức của ông cho nền âm nhạc Việt Nam nói chung, Miền Nam nói riêng. Ông cũng mang lại cho kho tàng này một màu sắc đa diện, đa phương, chỉ có được trong một thế giới tự do... (...)

Hàng xe tang ngang phố  (thơ) 
... mặc cho những tranh luận, dối lừa, đẩy đưa, đổ lỗi / cho phía bên này, rồi phía bên kia / sương vẫn phủ buổi mai / hàng xe tang chầm chậm ngang phố / trả từng người về với cố hương...

Nghệ Thuật Phản Kháng: tiếng gào phẫn nộ  (tiểu luận / nhận định) 
... Sự hy sinh tài năng, sinh lực, việc làm, gia đình và mạng sống của họ cho lý tưởng là một cái giá rất đắt. Tuy nhiên, tiếng gào phẫn nộ của họ sẽ giữ lửa cho ngọn đuốc tranh đấu cháy đỏ. Ký ức sẽ sống lại, sự công bằng sẽ đơm hoa. Nó giúp con người vượt qua và đẩy lùi thử thách để tiến tới. Khi đó, câu hỏi “Nghệ Thuật có thay đổi thế giới hay không?” sẽ được lịch sử và thời gian trả lời và chứng minh... (...)

Thế Uyên: sex là sự sống  (tiểu luận / nhận định) 
... Có lẽ tình yêu, tình dục vẫn là nhựa nguyên luân lưu trong huyết quản và cuộc sống Thế Uyên. Ông vẫn âm thầm nuôi lửa, ngọn lửa “sex” rỉ rả không chịu tắt qua mấy thế hệ cho tới ngày nhắm mắt. Thế Uyên đã ra đi và để lại nhiều tác phẩm cho đời. Tuy nhiên trong dòng văn chương thời chiến trước 1975, dấu ấn quan trọng nhất ông lưu lại, chính là ngọn lửa dục tình đã được thắp sáng trong tác phẩm của ông một cách khéo léo tự nhiên như sự sống đời đời... (...)

Cuộc hành trình theo đường thẳng của con Cúm  (truyện / tuỳ bút) 
... Tôi theo bà chủ mới đi về nhà. Những bước bà thả trên lòng đường chơi vơi tựa như đang bơi trên những quả bóng khổng lồ. Cặp mắt vô hồn đó không bám vào bất cứ vật gì, khiến tôi có một ý tưởng ngu muội rằng bà có tuyệt vọng đến nỗi đi tự tử chăng? Tôi nhủ thầm “bà chủ mới, gượm đã, tôi chưa có cơ hội khám phá thân thể bà.” ... (...)

Bức “Linh Thú Nhân Mã” đầu năm Ngựa  (sổ tay) 
... Bạn có bao giờ nghĩ chúng ta là hiện thân của con linh thú trong tranh không? ... Tất cả đều có thể là những con nhân mã dị thường. Những người đội lốt linh thú đầy mâu thuẫn này có thể bị kỳ thị, khinh khi, ghét bỏ. Họ cần cặp cánh phượng hoàng để vẫy đập và bay lên, vùng thoát vào bầu trời tự do như một uớc nguyện thiêng liêng, như một khát vọng cần thực hiện đầu năm mới... (...)

Người ngóng hải đăng  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM NGUYÊN NHI & PHẠM CHI LAN] ... Sương lam chiều xám / mở toang viền con mắt bão / bóng người thuỷ thủ già / dựa lưng chờ / sinh nhật lá...

Cắt và xay  (thơ) 
... Ôi ! ! ! / một khi người phụ nữ phục thù / lưỡi dao trong máy xay rác / cũng bén...

Mặt phật vướng tơ  (thơ) 
mắt nào đen / mở ra nửa bờ bỉ ngạn / mắt nào nhắm / khép hờ từng đợt triều âm / môi ai si, ngập cuồng bão tố / bóng mù hiện thực, ảo mờ chân như...

Ngủ đi bầu ngực cô sinh viên New Delhi  (thơ) 
Em đã về, em đã về với nước sông Hằng / nơi bình yên ôm ấp thân thể trắng ngần tinh khôi em / nơi không hiếp dâm, bất công, bạo lực, bắt cóc, giết người / nơi không có những nghịch lý của đạo đức...

Tiền Vệ, nơi tôi gởi trái tim  (truyện / tuỳ bút) 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Cho tới bây giờ tôi vẫn luôn nghĩ rằng khi cần một nơi để gởi gắm trái tim mình tôi sẽ tìm đến Tiền Vệ, nơi tôi có thể vào và bỏ lại những xao xác, áp lực của cuộc sống trong thơ, văn. Nó là bến cảng của các con tàu cảm xúc, chốn trú ẩn của những tâm hồn yêu văn chương, âm nhạc nghệ thuật... (...)

Ngựa đã ngã, biển đã động  (truyện / tuỳ bút) 
[TƯỞNG NIỆM NGUYỄN MỘNG GIÁC (1940-2012)] ... Thế là ngựa, sau những ngày bon chân, đã mỏi và ngã. Cuối cùng ông cũng đầu hàng bệnh tật, buông tay chèo nằm xuống qua những mùa lũ giông kinh động. Nhà văn Nguyễn Mộng Giác đã tìm được nẻo về tỉnh thức khi đối đầu những cơn mộng dữ đời người hệt như cái tên của ông vậy... (...)

Trí thức là ai?  (thơ) 
Là / quái vật, theo Jean-Paul Sartre, / chui ra từ một âm hộ bình thường / khi chết mang theo khối óc dị thường... // ... Tên gác cửa tâm thức không ngủ gục / có cái nhìn xuyên suốt, biết nghi ngờ, và khả năng phân tích...

Trí thức dưới chế độ độc tài  (đối thoại) 
[TRÍ THỨC] ... O’Brien giơ tay trái lên, mu hướng về phía Winston, ngón cái bị che và bốn ngón kia chìa ra. “Tôi đang giơ mấy ngón tay, Winston?” “Bốn.” “Nhưng nếu Đảng bảo đó không không phải là bốn mà là năm — thì có bao nhiêu ngón?” “Bốn.” ...

Hồi ức | Chốn ấy có nụ cười  (truyện / tuỳ bút) 
Hồi ức như một kho chứa rơm, chỉ cần một mồi lửa, một que diêm thắp sáng là nó bùng lên, lan toả và cháy miên man bất tận... | ... Chốn ấy là một nơi rất quen thuộc, nhưng mỗi lần ghé tôi lại phát giác ra nó mới. Mới trong một vẻ đẹp xưa của một tàn cổ thụ. Lạ ở nét cứng cỏi dũng cảm của những khối đá núi. Thú vị trong vẻ nhu mì óng ả của con suối băng ngang... (...)

Những đôi mắt tháng tư  (thơ) 
... oải quá những giấc mơ nóng chiều Sài Gòn / thiếu hương nồng hạt Vô Ưu / vất vả làm sao cánh diều không gió nằm cạnh em bé đánh giày / mắt miệt mài trên đôi chân người du khách lề đường Lê Thánh Tôn / khuôn mặt ông trễ xuống một dấu hỏi / “Người ta gọi hôm nay là ngày giải phóng, / sao em gọi là ngày mất nước?”...

Bay đi những cơn mưa thông tin  (truyện / tuỳ bút) 
... Hai chú ong len lỏi giữa những bụi hoa vàng và xanh tím mà không bao giờ lẫn lộn hay giẫm đạp lên việc của nhau. Nghĩa là chú ong hút nhụy hoa poppy chỉ lượn là trên poppy mà thôi, và chú kia cũng chỉ hút nhụy hoa violet mà không đá động tới loại hoa vàng dù những đoá hoa mọc lẫn lộn chen vào nhau. Xã hội loài ong thật trật tự và có tổ chức. Tôi lại nhớ trái tim võ sĩ đạo của những công nhân lò nguyên tử Fukushima... (...)

Bài học từ nước Nhật  (đối thoại) 
[VĂN HOÁ & CUỘC SỐNG] ... Đức hy sinh, gương can đảm và sự trầm tĩnh không phải ai cũng có. Giáo dục làm sao mà một đứa bé 9 tuổi đã biết làm điều đó thì dân tộc ấy phải xứng đáng được gọi là vĩ đại...

Tìm đâu lò thiêu 10,000 xác một ngày  (thơ) 
... Sóng~ sóng~~ sóng~~ ~sóng~~~ ~sóng / sóng xô, sóng cuốn, sóng cuồng nộ, sóng âm hồn / triệu triệu người chập chờn say sóng / trật tự quay cuồng chân lý đảo lộn / hàng trăm con thuyền bị ném lên bờ...

Phạm Công Thiện và đỉnh lặng  (tiểu luận / nhận định) 
[TƯỞNG NIỆM PHẠM CÔNG THIỆN (1941-2011)] ... . Ông đã đi trong thế giới hàng ngàn tiếng động, để tâm chao theo từng sát na nhiễu nhương cuộc đời. Ông đã ngồi thiền nghe chim hót quanh mình, nghe thân động, tâm động, tình yêu động. Nhưng phút cuối trên tất cả đỉnh cao là lặng yên, ông đã yên lặng đời đời... (...)

Hòn đá nhặt được ngày Valentine  (truyện / tuỳ bút) 
Valentine này anh tặng em hòn đá vân hồng có dạng trái tim anh nhặt trên con đường ta cùng đi hiking vùng sa mạc Palm Springs. Em đặt nó ở vườn sau tối chúa nhật cạnh những hòn đá khác anh đã lượm từ các nơi anh đã đi qua suốt nhiều năm dài. Sáng hôm sau, những tiếng chào hỏi lao xao át tiếng líu ríu của chim trong vườn. Hê! Nhô con ở đâu đến vậy? ... (...)

Mùa thu súng gãy  (truyện / tuỳ bút) 
[TƯỞNG NIỆM CAO XUÂN HUY (1947-2010)] ... Mùa thu Cali không có lá phong đổi màu rực đỏ trước một rừng ngát gió. Tuy nhiên bầu trời đen thẫm gây gây lạnh những buổi chiều mau tối cũng làm lòng người man mác một nỗi buồn vô cớ. Lá vàng lả tả rơi, nhắc nhớ người lữ thứ một tiếng gọi quay về. Thế mà ông lại khoác áo, kéo chiếc zipper cũ, đeo vào cặp kính và đi chầm chậm vào mùa thu... (...)

R.I.P.  (thơ) 
... hĩm rest in peace / bên mồ / người phu quét lá / hốt đi / vài chiếc răng / trong bụi hoa gai Vagina...

Thuốc trường sinh  (truyện / tuỳ bút) 
... Hắn rà rà con chuột và mắt bắt đầu mỏi. Lúc hắn sắp gục xuống bàn thì mắt hắn chấp chới bắt được hình ảnh một cô bé mặc áo đầm thắt nơ đứng lúc lắc, trên màn ảnh điện toán. Miệng em chúm chím xinh, trông vẻ mặt thật trong trắng thơ ngây. “Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, xoè đôi cánh, xoè đôi cánh...” Hắn rơi vào giấc mơ hoa thơ ấu của thằng bé bị bịt mắt đi tìm lũ con gái đang hoảng loạn chạy trốn đôi bàn tay quơ quàng chụp bắt... (...)

Hồng hay xanh?  (đối thoại) 
[VĂN HOÁ] ... ... Đêm xuống khói trầm liệng vòng không / tiếng nam mô niệm lòng an tịnh / bát nhã ba la mật đa / sắc chẳng khác gì không / không chẳng khác gì sắc / sắc chính thực là không / không chính thực là sắc / bát nhã ba la mật / cũng không còn giới tính...

Khúc mưa xuân rời  (thơ) 
mưa tháng tư rập rờn. phủ bụi kín ngàn xanh. em bỗng mưa chập chờn. giăng khắp nẻo nhịp thanh. âm ba dòng khuê. con suối lòng róc rách đổ. theo dư chấn độ rung 7.2. cơn địa chấn BaJa California. thình thịch đập. líu ríu trôi. tàn dừa gốc cọ lay lay. hoa đào còn đang độ xuân. thảng thốt rời cánh theo gió lay phay. đồi hoa anh túc. thung lũng Antelope sáng nay. qua có nổi dập vùi. cơn mưa này không? những cánh mỏng. tựa khói phù dung...

Cặp ảnh “nghệ thuật”  (đối thoại) 
[MỸ THUẬT & VĂN HOÁ] ... Tặng chị Nguyễn Thị Sương cặp ảnh “nghệ thuật”... [Xin lưu ý: ảnh khoả thân]

Ảnh khoả thân và... “tinh thần dân tộc học rất rõ nét”!  (đối thoại) 
[MỸ THUẬT & VĂN HOÁ] ... Sự dàn dựng đã biểu lộ rõ trong các tấm ảnh, tư thế ngồi không phải tư thế của một người phụ nữ VN truyền thống xưa. Việc vạch áo yếm để chụp không phải xây dựng trên tinh thần dân tộc học...

Tiếng nấc của một chiếc yếm  (thơ) 
Bàn tay nghệ thuật nào đã dàn dựng? / Chọc thủng chiếc yếm thắm / vạch vú phụ nữ Hà Nội chúng tôi / để xuyên tạc lịch sử một dân tộc // Mảnh vải thâm / hớ hênh / không che được / những bầu vú trương mủ tủi nhục / không thấm ướt được dòng sữa thuộc địa / chảy tràn trăm năm, ngàn năm...

Nỗi buồn hát  (thơ) 
Khuya, đông / đi giữa hàng đèn giáng sinh / chìm tiếng hát thiên thần / giọt nước mắt xé đêm / thuỷ tinh em / chạm rìa mảnh gương vỡ / lanh canh, lanh canh...

Khuôn mặt Tháp Bayon: Tấm kính chiếu yêu  (đối thoại) 
[VĂN HỌC] ... Tập Di Cảo như một trối trăn, ray rức, ăn năn muộn. Vấn đề là sự hối hận muộn màng ấy có cứu vãn hay sửa đổi được gì khi hành vi sai trái của con người đã xảy ra. Sự phán quyết cuối cùng sẽ thuộc về ai khi lương tâm con người đã bị đông cứng đến chai đá không còn cảm giác? Đó cũng là câu hỏi cuối cùng của tôi về Chế Lan Viên...

Chi Lan, hoa vẫn nở  (truyện / tuỳ bút) 
[TƯỞNG NIỆM PHẠM CHI LAN (1961-2009)] ... Tôi cầm những ngón tay mỏng mảnh ấy lên và muốn trao vào đó tất cả hơi ấm thân tình tôi có được. Bệnh tật không làm tắt được ánh tinh nhanh từ mắt Lan, mệt mỏi không làm héo nụ cười kia, dịu dàng nở đằm thắm. Hình như chỉ những giọt đau khổ mới làm tươi được đoá hoa hạnh phúc. Và con người sau khi nếm trải những vết thương, nụ đời mới rạng rỡ và đáng sống hơn lúc nào hết... (...)

Nguyễn Viện, giữa đám đông và hai đầu gối  (tiểu luận / nhận định) 
[Chuyên đề NGUYỄN VIỆN] ... Tôi thấy Nguyễn Viện, người đi dây, đứng giữa chỗ hõm của cái háng lịch sử, tay cầm thanh sắt (hình ngòi bút) màu hung, lửa trái tim. Ông cố giữ thăng bằng để đi nốt con đường nối hai đỉnh điểm A, B của hai đầu gối. Con đường trộn lẫn những mâu thuẫn, những khác biệt của hai luồng văn hoá Bắc, Nam, trước và sau năm 1975. Thanh bút sắt ấy thoắt ẩn, thoắt hiện trong những giao động rối loạn, mới cũ, thanh tục, thực, ảo, láng lẫy hay thô nhám của hai nền văn chương hiện đại và hậu hiện đại... (...)

24 tiếng  (thơ) 
Tôi / chiếc lá / Mặt phải đậm, mặt trái lạt màu xanh lục tố / nửa dưới lăn lóc lề quê hương phố Phú Nhuận, Hai Bà Trưng / nửa trên giẫy giụa đời con gái chốn Bolsa nhún nhẩy nhựa nguyên đất Mỹ / sáng nhớ chùm khế / trưa leo mạng thấy Sài Gòn mưa ngập quá đùi...

Phố rác  (thơ) 
... em khát chút oxy xanh, thèm một lề đường sạch để nghỉ chân / trong một quốc gia đâu đâu cũng có người mang khẩu trang / đâu đâu cũng có rác, trong nhà, trên trời, ngoài đường / trên mạng, ở cơ quan, giữa chính quyền, nơi bệnh viện / ao hồ sông suối rồi sẽ có rác bauxite nhuộm đỏ từng dòng...

Hồn nhiên  (thơ) 
Một người bạn khuyên tôi / em hãy hồn nhiên sống, hồn nhiên vẽ, hồn nhiên viết, / hồn nhiên làm thơ, đừng lý sự cùn // Tôi tập / hồn nhiên nhìn bức tranh người hoạ sĩ vẽ / nhà sư Việt Nam đứng dưới đường không đầu, không tay / không còn tư tưởng để đối kháng / chiếc tăng bào thanh thoát không màu...

Tu hay tội  (thơ) 
Không biết từ bao giờ / tôi thôi làm những bài thơ ỉ ôi / cái tôi nhoẹt nhoè mềm trang giấy / cái anh rên rỉ lấp lánh xanh không khí...

Biết  (thơ) 
[VIẾT CHO HOÀNG SA & TRƯỜNG SA] ... Ôi cái nhục Việt Nam ngàn năm nô lệ giặc Tàu / đất màu Việt Nam được dâng như một lịch sử tái sinh / cái đau đớn này người dân ai cũng biết...

Mang gì theo?  (thơ) 
khi cuồng phong tốc vào đám cháy rừng / mọi sự sống lên cơn hấp hối / những gam màu chỉ còn một sắc / đỏ ối lửa / cái gì có chân đều biết chạy / sinh vật có tay mang gì theo? ...

Head or Tail?  (thơ) 
... Con quạ đen bay giữa dòng sông mênh mông bia người / và những bữa ăn ngon của người đầu bếp / Head or Tail? / Nó chọn làm con linh điểu không chân / bay / không đáp được cho tới ngày hoá đá...

Chuyện Dã Tràng, và xe cát văn học Việt Nam  (sổ tay) 
... Chúng ta không chờ đợi nền văn học chính thống đón nhận chúng ta. Chúng ta chỉ cần viết sao cho hay. Nền văn học chính thống kiểu hiện thực xã hội chủ nghĩa sẽ bị đào thải... (...)

Chuyện chăn gối  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] Xong việc, gã tình nhân thứ nhất ôm nàng lăn ra ngủ. Nửa đêm, gã than nóng, chồm dậy, mở máy lạnh, ôm gối ngủ. Nàng than lạnh, chồm dậy tắt máy lạnh, ôm chăn ngủ. Gã mở, nàng tắt, mở tắt, tắt mở, suốt đêm... (...)

Trên đỉnh Phú Sĩ  (thơ) 
Rừng ngưng thở / thức / chíu chít tiếng chim / tỉnh / dịu dàng khí núi / rượn bay hàng phướn / Nhật tự tím bời nét vẽ / tán tùng xếp tầng xanh tận chân ngày / eo phố lượn dãy đèn lồng chưa tắt...

[Phỏng vấn Trịnh Thanh Thuỷ] CHUNG QUANH SỰ KIỆN CÁC TÁC PHẨM VĂN CHƯƠNG XUẤT BẢN DƯỚI HÌNH THỨC PHOTOCOPY Ở SÀI GÒN  (phỏng vấn) 
Nói đến ảnh hưởng của phương pháp xuất bản này đối với diện mạo văn học Việt Nam, tôi nghĩ còn quá sớm để đánh giá một thử nghiệm nhưng không ít thì nhiều nó cũng thoả mãn được nhu cầu xuất bản các tác phẩm đang hay sẽ bị cấm đoán và nó còn là lối thoát cho những người nghệ sĩ yêu tự do, thể hiện được tư duy, tiếng nói của mình một cách trung thực... (...)

Sản phẩm thông minh  (thơ) 
Internet chat room. Bến cảng mở. / sông nước loài người đi bằng hai tay / mông treo lơ lửng trên con tàu ảo tưởng / đi du lịch bằng giá rẻ mạt / xuyên chuỗi quần đảo / nhộn nhịp con rối phục trang...

Hiking  (truyện / tuỳ bút) 
Người đàn ông lưng đeo ba lô tiếp tục đổ dốc xuống con đường núi quanh co trước mặt. Nóng. Cái nóng khủng khiếp đun lửa thân nhiệt. Mồ hôi hắn bận rộn bài tiết... (...)

Địa ngục chúng tôi  (thơ) 
Địa ngục chúng tôi / giam / những người đàn bà không được phép / ngủ mở mắt / tụng ca thâm cung son thẫm / cái hĩm không được nở hoa / chặt cánh tự do bay...

Hành tinh ruỗng  (truyện / tuỳ bút) 
Hắn bước ra từ một phi thuyền hình vỏ kén có tên “Jealousxy”...t (...)

BA MƯƠI NĂM: KHOẢNG CÁCH & DẤU NỐI [Trịnh Thanh Thủy]  (phỏng vấn) 
1975-2005 và một đại dương ngăn cách, văn giới Việt Nam trong và ngoài nước nghĩ gì, biết gì về nhau? Hai dòng văn chương này có những khác biệt gì, và liệu một ngày nào đó sẽ nhập làm một hay không?... Trần Nhuệ Tâm đã phỏng vấn nhiều nhà thơ/nhà văn Việt Nam ở các quốc gia khác nhau, và những bài phỏng vấn sẽ được đăng liên tục trên Tiền Vệ. Mời bạn đọc theo dõi. (...)

Artemisia: Người bị hiếp dâm lần nữa sau gần 400 năm  (tiểu luận / nhận định) 
... Chúng ta có thể hình dung ra một Artemisia, nếu có đội mồ sống dậy chắc lại đau khổ uất ức mà chết lần nữa khi thấy sự thực và lịch sử thân thế mình bị xuyên tạc... (...)

Rơi  (truyện / tuỳ bút) 
Bay lên. Bay lên cao hơn nữa. Những tinh thể hữu cơ cuộn vào thành khối tròn như quả bóng, bốc hơi và bay... (...)

Hỏi  (thơ) 

Bài thơ tháng bảy  (thơ) 

Bản tin buổi sáng: Tình yêu của chiếc mũi hỉnh, sợi tóc quăn và thạch thảo tím  (truyện / tuỳ bút) 
... Tôi nhớ người đàn ông hôm qua. Ổng rất thành thật khi trả lời câu hỏi của cảnh sát: “Tại sao anh đánh bà ấy?” Người đàn ông lắc đầu tuyệt vọng. “Chỉ còn cách ấy để bà ta câm!”... (...)

Tiễn  (thơ) 

Thiên thể muộn  (thơ) 

Mưa lá xanh  (thơ) 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021