|
Agnon, Shmuel Yosef
|
tiểu sử &
tác phẩm
|
|
SHMUEL YOSEF AGNON (hoặc Chmuel-Yosif Agnon) sinh ngày 17 tháng 7 năm 1888 ở Buczacz, một ngôi làng nhỏ miền đông Galicia, về sau là tây Ukraine, từng thuộc Liên bang Xô-viết, trong một gia đình gồm nhiều học giả Do-thái. Thuở nhỏ ông sống trong một bầu khí sùng đạo, được hấp thụ nền văn hoá cổ truyền Do-thái do chính thân phụ truyền dạy. Khởi sự văn nghiệp rất sớm trên các báo tiếng Hy-bá [Hebrew] và tiếng Yiddish ở địa phương, năm 1907 ông về sống tại Jaffa, Israel [bấy giờ gọi là Palestine], chỉ sáng tác bằng tiếng Hy-bá của nền văn chương Hy-bá cổ truyền, và cho xuất bản truyện đầu tay “Agunot” [“Những kẻ bị ruồng bỏ”], rồi truyện vừa Vehaya He’Akov Lemishor [Và những nơi cong queo sẽ được uốn ngay lại] từng làm say mê độc giả Do-thái đương thời. Từ năm 1913 đến 1924, vì chiến tranh, ông kẹt lại ở Đức, tiếp xúc với văn chương châu Âu, viết truyện ngắn và một tiểu thuyết tự sự và sửa chữa những tác phẩm cũ của mình. Năm 1924, nhà ông ở Hamburg bị cháy, bản thảo và tủ sách Hy-bá của ông biến thành tro. Ông trở về Jerusalem [1924], Palestine [1929], rồi trở lại Galicia. Sau đó ông sống ở Đức gần một năm và tại đây ông cho ấn hành 4 cuốn đầu những tác phẩm đã sửa chữa. Ngoài công việc sáng tác, Agnon còn biên soạn các tuyển tập văn chương bằng tiếng Đức cũng như bằng tiếng Hy-bá. Năm 1934, ông được tặng Giải thưởng Bialik nhờ cuốn Hakhnasat Kalla [Của hồi môn của nàng dâu, 1931] và Giải thưởng Ussischkin nhờ cuốn Tmol Shilshom [Cách đây không lâu, 1946]. Năm 1954, Agnon được bầu vào Hàn Lâm Viện Hy-bá, toàn bộ tác phẩm của ông được coi như một công trình nối kết các thế hệ tiền phong trong phong trào phục quốc Do-thái và thế hệ đang lên ở Israel. Giải Nobel văn chương được Hàn Lâm Viện Thụy-điển trao cho ông năm 1966 cùng với nữ thi sĩ Nelly Sachs [Đức Do-thái, quốc tịch Thụy điển] đã làm thế giới biết ông nhiều hơn, không phải chỉ như một nhà văn nhân bản của Do-thái, mà còn như một nhà văn đã “thể hiện [...] trong thế giới Do-thái [...] tính nhân loại chung của chúng ta...” – nghĩa là nhà văn của mọi người. Agnon mất năm 1970 tại Revohot, Jerusalem, đến nay vẫn được coi là người trước tiên và hiếm hoi đã biến ngôn ngữ Hy-bá thành một thứ nghệ thuật có một không hai: toàn bộ tác phẩm ông để lại mãi mãi là một nguồn cảm hứng bất tận cho những người Do-thái khắp nơi trên thế giới. Và chúng ta không lấy làm lạ khi nghe nói gần ngôi nhà xưa kia của ông, Nhà nước Do-thái có hãnh diện cho dựng một tấm bảng ghi: IM LẶNG: AGNON ĐANG VIẾT. |
tác phẩm
|
Tấm bạt
(truyện / tuỳ bút)
Con dê
(truyện / tuỳ bút)
Trăng trên thung lũng Jerusalem [VII]
(truyện / tuỳ bút)
Trăng trên thung lũng Jerusalem [VI]
(truyện / tuỳ bút)
Trăng trên thung lũng Jerusalem [V]
(truyện / tuỳ bút)
Trăng trên thung lũng Jerusalem [IV]
(truyện / tuỳ bút)
Trăng trên thung lũng Jerusalem [III]
(truyện / tuỳ bút)
Trăng trên thung lũng Jerusalem [II]
(truyện / tuỳ bút)
Trăng trên thung lũng Jerusalem [I]
(truyện / tuỳ bút)
Cái vỏ cam
(truyện / tuỳ bút)
|