sách
bầu trời lông gà lông vịt
Sự đồng hành dễ chịu

Tiếng rì rầm của ảo tưởng chăng? không
tiếng khoác lác phụt từ khe răng môi
trong hơi nước bọt
che cái nón tôi, bây giờ
hai khối chóp lại dạo chơi trong gió gia vị
răng lưỡi luôn cười ngon miệng
trong lúc ăn bằng lỗ tai
 
Bây giờ mời bạn mình món gì
hàm râu tép trong nồi canh màu biển
trái tim trong mùi tỏi xào
tiếng huênh hoang ưa bột ngọt và tiêu
một chút chanh để không có nghĩa lời tôi là thật
đưa đẩy mời nhau vào màu trà thiu ngủ
cái bụng no làm chúng ta ít lời và khoác lại trạng thái cô đơn
hứa hẹn với bụng đầy một ngày khác-khác hoàn hảo
và nhận ra lời nói quá là chỗ trú dễ chịu
 
cái đà tình căng sức vọt
hội nhập thế giới hoác miệng
là cây cầu bắc qua thời gian
sự chết ở đó – đâu có gì để nói dối
 
Tôi hài lòng bước chậm trong máu
càng yên tâm khi biết cách không nói thật
không nông nổi đi theo thứ nước miếng tự sát
môi gắn vào trăng non
không mở môi hôn gởi tiếng nói thầm
 
Nào đi cùng lễ hội khoác lác
cho những ngày xa
xa hơn và lạc mất mình

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021