thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Em yêu, đêm nay... | Bi ca
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
JOSEPH BRODSKY – Tranh in của Natalia Moroz
 
 

Em yêu, đêm nay...

 
Em yêu, đêm nay ta ra khỏi nhà muộn,
thở chút không khí, hít cái tươi mát Đại tây dương.
Hoàng hôn thắp cho ban công cuối màu đỏ của một cánh quạt Trung quốc,
và một đám mây lớn gợn vòng, giống như một chiếc dương cầm trong dàn nhạc.
 
Cách nay phần tư thế kỷ, em thích chả nướng và quả vả châu Phi,
em vẽ bằng mực, em ngâm nga ít khúc hát,
và em đùa nghịch cùng ta, rồi em gặp một chàng kỹ sư hóa,
và – xét theo những thư từ của em – em trở nên ngu ngốc lạ thường.
 
Hôm nay có người gặp em ở nhà thờ tỉnh và trong thủ đô.
Em thường lui tới các văn phòng – bạn bè chung chúng ta không ngừng
qua đời; và ta hân hoan thấy trên thế gian còn có những khoảng cách
còn lạ lùng hơn khoảng cách đang chia cách chúng ta.
 
Xin em đừng nhầm: giọng nói em, thân xác em, tên em
với ta chằng còn là gì; không phải có ai đã huỷ diệt chúng,
nhưng để quên đi một cuộc đời con người tối thiểu phải
đã sống qua một cuộc đời khác. Đấy là trường hợp của ta.
 
Em cũng thế, hãy bằng lòng: còn ở đâu nữa (ngoại trừ trong những chiếc ảnh)
em có thể muôn đời óng ả, và trẻ trung, và vui vẻ và thích chọc ghẹo?
Bởi lẽ khi đụng vào ký ức, thời gian nhận ra sự bất công.
Trong bóng đêm ta hút điếu thuốc và hít vào mùi thối của biển.
 
 
 

Bi ca

 
Này cô bạn, giờ đây vẫn cùng cái
quán rượu ấy, vẫn những hình vẽ nguệch ngoạc trên tường,
giá cả vẫn thế... Rượu vang có ngon hơn?
Ta không nghĩ thế. Không, không ngon cũng chẳng dở hơn.
Không có gì tiến bộ, và như thế là tốt lắm rồi.
 
Chỉ có anh chàng lái máy bay chở thư
quá chén, thiên thần bị giáng xuống trần. Tiếng vĩ cầm
như thường lệ, vẫn tiếp tục quấy rộn
trí tưởng tượng của ta. Nơi cửa sổ,
trắng một màu trinh nguyên, là những mái nhà.
Chuông nhà thờ rung. Trời đã vào đêm.
 
Tại sao em dối ta? Tại sao tai ta nghe
mà không còn phân biệt được điều thật
với điều dối, vẫn cứ muốn nghe những từ mới,
âm ỉ, xa lạ, em không biết cách nói
nhưng lại chỉ có thể phát ra
từ giọng nói của em, như ngày xưa...
 
                                                         1968
 
 
----------------------
Dịch từ "Bien chère, je suis sorti..." (bản Pháp ngữ của Hélène Henry) trong Joseph Brodsky, Vertumne et Autres poèmes (tủ sách Du monde entier, Nxb. Gallimard, 1993), và "Élégie" (bản Pháp ngữ của Michel Aucouturier) trong Joseph Brodsky, Poèmes 1961-1987 (Nxb. Gallimard, 1987).
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021