thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chu kỳ gia tốc

 

Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn,
riêng tặng em Hoàng Ngọc Thư (người chưa biết sợ thời gian!).

 

Lời người dịch:
 
Luz Orfanoz, nhà văn Chile, sinh năm 1932 và bắt đầu sáng tác khi đã về hưu, sau nhiều năm làm việc như một thư ký văn phòng. Tác phẩm đầu tay của bà, No son todos los que están (Santiago [Chile]: Ediciones Documentas 1991), là một tập truyện ngắn mỏng, chỉ có 75 trang. Sau đó, bà cho ra đời thêm một tập truyện ngắn nữa, La mujer cornuda: cuentos (Santiago [Chile]: Editorial La Trastienda, 1996), và in chung với Zaida Soto và Lyuba Yez tập truyện ngắn Impropias (Santiago [Chile]: Editorial Asterio´n, 2003).
 
Lối viết của Luz Orfanoz cực kỳ gọn, sắc, và khô. Bà không bao giờ bị lôi cuốn vào việc mô tả những chi tiết sự vật và tình cảm mà độc giả có thể tự tưởng tượng và suy đoán. Vì thế, truyện ngắn của bà thường rất ngắn nhưng lại có khả năng tiếp diễn và gợi mở rất bền bĩ trong trí người đọc. Khi chúng ta đọc xong, vô số hình ảnh và ý tưởng có thể sẽ tiếp tục sinh ra từ những khoảng trống giữa những đoạn văn. Chúng ta có thể sẽ tiếp tục tự hỏi, và tự trả lời, về những điều không được tác giả viết ra.
 
Truyện ngắn dưới đây là một trò chơi với khái niệm thời gian và có thể được xem như một thứ “tiểu thuyết” cực ngắn, trong đó, cả một đời người diễn ra như một cuốn phim chiếu cực nhanh.
 

____________

 

CHU KỲ GIA TỐC

 

Khi đang băng qua đường, nàng bị một người lái xe mô-tô hét vào mặt: "Lẹ lên, mụ già" và nàng già đi, và để tiến trình lão hoá nhanh hơn, hai mươi bốn giờ trong ngày biến thành hai mươi bốn phút, và mặt trời chưa kịp mọc lên thì mặt trăng đã bắt nó phải lặn xuống, và mùa mưa chỉ mới làm đầy được một chảo nước mưa thì hoa xuân đã mọc tràn mặt đất và gió đã thổi mây bay xa.

Nàng không còn được thưởng thức khí hậu ôn hoà; mặt trời mọc theo một cách mà những ngọn gió phải sợ.

Giữa hai lần sinh nhật, nàng không kịp ăn hết đống kẹo sô-cô-la người ta đã tặng, và những hộp kẹo bắt đầu tích luỹ thành đống sau những cánh cửa lớn và trong những ngăn kéo, khiến ngôi nhà của nàng ngập ngụa mùi ngọt và tất nhiên bầy chuột cống xuất hiện và nàng cần phải mua một con mèo. Vì thế, nàng bảo một đứa cháu ngoại mua giùm nàng một con mèo biết bắt chuột.

Con mèo không đi tìm chuột, mà lại xực tất cả thức ăn nàng cất trong bếp. Do đó nàng năn nỉ mọi người trong gia đình đừng cho nàng sô-cô-la nữa. Nàng đã dự định rời bỏ ngôi nhà vì chỉ còn có phòng ngủ của nàng là an toàn. Tất cả những phòng khác là lãnh thổ của bầy chuột và con mèo.

Bọn trẻ đến gặp nhau ngoài hàng hiên để cùng bàn bạc về vấn đề này, và quyết định tìm một chỗ ở an toàn cho bà ngoại của chúng.

Nhưng vì thời gian cứ trôi vùn vụt, nên trên đường đi đến viện dưỡng lão, bà ngoại đã trở thành bà cố, và khi vừa đến trước cổng viện thì bà trút hơi thở cuối cùng. Thế nên người nhà đặt tro hài cốt của bà vào trong một hộp gỗ đen nhỏ và, theo đúng di chúc của bà, họ dùng xe ngựa mang người quá cố đến nơi an nghỉ cuối cùng. Ông đánh xe giục cho ngựa chạy điên cuồng qua con đường lát đá và, vì xe dằn xóc nhiều quá, tro văng tung toé ra khỏi hộp nhiều đến nỗi khi đến trước cổng nghĩa địa thì hộp đựng tro đã nhẹ hẫng, và họ mở hộp ra xem thì thấy nó gần như trống trơn.

Thế rồi họ quyết định sớt chút tro còn lại vào một cái ống đựng thuốc hít mũi do một người đi đưa đám ma có nhã ý tặng, cái ống mà người ấy định sẽ dùng để đựng thuốc khi ghé vào tiệm thuốc trên đường về nhà từ nghĩa địa.

 

 

------------
Dịch theo nguyên tác tiếng Tây-ban-nha, "Ciclo acelerado", trong Luz Orfanoz, No son todos los que están (Santiago [Chile]: Ediciones Documentas 1991).

 

 

Cùng một tác giả:
 
Chuyện không đáng kể  (truyện / tuỳ bút) 
Nó không ra đời vào mùa thu, dù mẹ nó đã cố rặn nó ra vì bà không muốn sinh một đứa bé vào mùa đông. Bé gái ra đời trong một đêm khi biển cả đang gào thét và người mẹ đã phải bước đi ngược gió, mũi của bà quay quắt tìm kiếm những mùi hương không còn nữa của hoa hồng và hoa cam, và trái tim của bà căm hận vì sự nghèo đói... [Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn] (...)
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021