thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chân dung | Chiều tàn trên núi | Lột trần thơ
 

Chân dung

 
chân dung ta - một kẻ trôi sông
và lạc chợ từ khi thua trận
từ thuở thanh niên đã mang lận đận
mất cửa, tan nhà, vỡ mộng, bay mơ.
 
chân dung ta - một đứa làm thơ
lúc đi học hiền như cục bột
thơ bắt ta làm người thật tốt
lỡ yêu ai, dùng chữ để ngợi ca.
 
nghe theo thơ, ta hết sức thật thà
đem mộng đắp thành non thành núi
rồi có ngày mộng rơi như suối
chảy xuôi dòng ra cửa sông chơi.
 
ta hoá thân tên lính chọc trời
khuấy nước thách nghịch thù ngạo mạn
tánh cộc cằn nhưng vẫn còn lãng mạn
vẫn yêu thơ và cũng vẫn yêu em.
 
hôm nay gặp mày, dù chưa một lần quen
nhưng rất khoái - vì ngày xưa - là lính
dù bên này hay bên kia, cũng lính
cũng chửi thề cầm súng bắn nhau.
 
rồi hôm nay hai đứa sống lao nhao
mày thắng cuộc, tau thằng thua cuộc
thắng chỉ để làm thằng nô bộc
còn thua thì... lạc mất quê hương.
 
hôm nay gặp nhau, nâng cốc đoạn trường
nhắc mày nhớ sơn hà đang nguy biến
nhắc mày nhớ nước nhà đang lâm chiến...
 
(Hiên Thư Các, 02/03/2017)
 
 

Chiều tàn trên núi

 
ở đây
núi tiểu thư
hàng mai nở
dưới nắng tà
chiều xuân
mong manh hơi thở
tro tàn
xám ta
bóng mây
tan
cuối rừng
và em
ngôi thứ
sau cùng
tạc
riêng
tượng
đứng
giữa
vùng đêm ta.
 
(Núi Tiểu Thư, 28/03/2017)
 
 

Lột trần thơ

 
tôi biết em mượn bóng gởi hình
mượn mạn thuyền tránh cơn lụt dữ
mượn bờ vai trút nỗi buồn quá khứ
mượn lời thơ ve vuốt chữ tình xưa.
 
tôi biết em sáng nắng chiều mưa
dưới mặt trời vẫn ôm tim mù quáng
giữa đêm đen lại khát khao ánh sáng
làm bụi mù cho thành phố tôi yêu.
 
tôi biết lá vàng rơi xuống buổi chiều
trong mắt người khen là mùa thu đẹp
ôi chiếc lá khô khan đường vân bẹp
đã lìa cành vẫn quay cuống về cây.
 
tôi biết thơ tôi như những áng mây
sẽ không có góc trời dừng lại
thà là mây để đời còn phong thái
lồng lộng bay giữa trời đất bao la.
 
tôi biết em giả ngộ trăng hoa
thêm sống động một bóng hình lỡ mượn
bởi yêu thơ, tôi đành câm như tượng
cho ngữ ngôn một lần thoát xác thương vay.
 
tôi biết có ngày tình sẽ thay vai
và có lúc thơ không còn ma lực
thà chấp nhận cuộc chơi này chấm dứt
giã từ nhau xin gởi lại đôi lời...
 
(Hiên Thư Các, 30/09/2016)
 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021