|
Nằm đứng
|
|
ngã xuống cú knock-out — chiếc lá nằm ngang
đời rộng thênh trầm tích dậy tôi lên chỗ nằm yên đứng
tự do — dũng mãnh vừng dương — mở ra vô hạn
đường chim hình chữ V
trong dead-lock môi răng lặng tiếng lưỡi thở than
dày đêm rách chùm sao viên đạn hát thầm
quệt đẫm ròng ròng giọt chảy thấm mòn vạt áo
chỏm tóc nhuộm đỏ máu bào thai mẹ nhúng xuống nguồn sông nước đen
định mệnh sôi trào lên vầng trăng tròn/khuyết
biển rặt đáy khô cạn dòng
soi mảnh vỡ gương trời phù sa giấu mặt
trang sách khép
năm ngón bùn đất lấm láp nụ hồn nhiên
phiêu lưu cho hết 1m68 — vũ trụ nhân
chấm phẩy tròn sát na mắt chìm sâu ngoặc kép
bên kia vực đời bóng mây ngã xuống (không lời tiên tri dự báo thời tiết)
đất hôn tôi ngày chủ nhật
tôi mất tôi ngày thứ hai rải rác phù phiếm cơn mưa rào
và chiếc thang cầu vồng dậy tôi lên một trần gian trĩu nhánh nắng ngoài tay
tôi mất tôi bình gốm sứ đọng giọt men lam tình yêu — ngày sau làm nơi cư ngụ
cái tôi được nơi vô vàn điều mất mát không tên gọi:
nỗi nhớ thường quên chôn theo bao ngày tháng tư năm
trong mỗi dung lượng thời gian chiếc lưỡi cong uốn khẩu hình sấp ngửa
giữa lòng tay tôi vô thanh không một lần cầm giữ lấy
giữa lòng tay hơn cả một lần thả trôi đi
tự do và dũng mãnh vầng dương
thôi
không
mở ra cuống họng đàn xé gió
sau lưng con đường thảm buồn — dead-lock môi răng khép lại
mòn vẹt bước chân lỗ chỗ mặt đường gậy chống
.....................................................................................................
và bản hợp xướng dấu than
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
bổng trầm vết lăn giọt sương lá cỏ
hoà âm mùa tuyết tan.
5. 2004
|