|
Máu Việt
|
|
Tặng anh Đạo
Có những lúc rạo rực lên môi
Đỏ thắm như mặt trời nước Việt,
Có những lúc âm thầm
Chảy như bùn, bầm đen huyết quản
Chân người đi, đất rộng sông dài.
Mây dăng sương trắng trời biên ải
Mồ hôi ta tuôn chảy xuống vực sâu
Nước leo lẻo nhìn không thấy mặt
Chốn ta qua kinh thành đổ nát
Cát bụi cồn hoang bóng Côn Sơn.
Chẳng chọn ta, ta cũng không hề lựa chọn
Máu Việt chảy
Mang mùi lúa, phân chim và mắm cá
Màu da này trong nắng gió này
Mẹ ru ta tháng sáu quang mây
Tiếng Việt nghèo nhưng đẹp như một dòng suối nhỏ.
Chẳng chọn ta, ta cũng không hề lựa chọn
Máu Việt
Như sự sống, tình yêu, cái chết
Có những ngày đông cứng nhựa cây.
Lá xanh sẽ chảy mãi xuống đồi
Nơi bạn ta ngã xuống.
|