|
Sự xác tín
|
|
Những khi chúng ta ngồi gần nhau
thời gian bị triệt tiêu
không gian trở nên sự thinh lặng vô cùng tận
và chúng ta bay như những nốt nhạc mọc cánh
lúc tôi sáng tạo trên thế giới em
mặt trời dường như không bao giờ tắt
nó nồng nhiệt như những ý tưởng
những lúc tôi hành hương
vào giây phút thiêng liêng của chúng ta
một chiếc cầu nối liền giữa bóng tối và ánh sáng
chúng rõ ràng và minh bạch
như ánh bình minh trên lá
lúc tôi choàng tay trên vai em
không bao giờ có biên giới
giữa hồ nghi và minh triết
những lúc tôi nắm bàn tay rụt rè em
tôi làm nhân chứng
giây phút hiện tại mầu nhiệm
nhìn vào nó như nhìn vào mắt em
tôi biết một kỷ nguyên mới tái lập ở phương Đông
-------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Lê Nguyên Tịnh đã đăng trên Tiền Vệ
|