thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
SAU BIG BANG [IX]

 

Đã đăng: [I] - [II] - [III] - [IV] - [V] -[VI] -[VII] - [VIII]

 

PHẦN CHÍNH BIÊN

CHÉP VỀ MỘT SỐ NƯỚC TRÊN MẶT ĐẤT

[tiếp theo]

 

vào một ngày mặt đất trở nên lạnh lẽo, ta nghe có tiếng kêu gào ở đằng trước, đây chỉ là kẻ đi tìm dung mạo của đất, ta nói, tiếng kêu bỗng dưng im bặt, và ta, kẻ đi tìm dung mạo của đất bỗng dưng nghe thấy toàn thể hình hài quá khứ, đấy là một ngày có tiếng thở hổn hển của người mẹ đang mang trong mình bao nhiêu thứ quí giá, sự dung dị, bộc bạch, và những lời trần trụi, chân tình, những chiếc mặt nạ bằng đồng có mồ hôi của các thế hệ, và vàng, bạc, kẽm, chì, sắt, thép, những đứa con trai con gái sắp ra đời, những ngôi nhà bằng lá cây ánh ảnh, những bài hát về sự vĩnh hằng, và tro than, mặt trời mặt trăng vẫn xoay quanh những bài hát về sự vĩnh hằng, lũ hươu nai thì trò chuyện với đám cua cá về sự đổi dòng của những con suối đang chảy ngang qua mặt đất

 

[...] tiểu quốc lô bô, năm thứ 14 tỉ lẻ 950 triệu sau big bang,

 

chuyện nghe có vẻ như là mộng mị mà sách nào chép về buổi khai thiên lập địa ở đất lô bô cũng đều nói theo cùng một cách ấy, rằng buổi hồng hoang ở mảnh đất khi nhìn trên đồ bản chỉ hơn ngón tay út một chút lại xảy chuyện to tày trời, là buổi đầu của buổi hồng hoang ấy, có con chuột chù sinh con vào lúc trời tắt nắng, có nghĩa là lúc con chuột chù sinh con thì chẳng con vật nào khác trên mặt đất nhìn thấy, cứ tưởng là chuột chù mẹ đẻ chuột chù con, nhưng nào phải, ấy là đẻ ra người, chẳng ai rõ dáng hình ra sao, nhưng sách nào cũng nói đấy là tiền thân của giống người dân lô bô, nên nhớ, điều vô cùng hệ trọng là chuyện sinh nở của con chuột chù đã xảy ra vào buổi đầu của buổi hồng hoang, có nghĩa là việc con chuột chù sinh ra con người chưa hề xảy ra trước đó, có nghĩa là con người ở đất lô bô là con người đầu tiên của loài giống con người,

 

[...] tiểu quốc lô bô, năm thứ 14 tỉ lẻ 950 triệu sau big bang,

 

các sách chép về buổi hồng hoang ở lô bô đều nói bấy giờ đất bỗng nứt ra, sắt thép vàng bạc sỏi đá bùn nước phụt lên thành những dòng nóng bỏng, cứ phụt lên và chảy tràn lan khắp mặt đất suốt ngày đêm như thế, rồi như có ai đó đầy quyền lực bảo hãy thôi đi, và mặt đất lại trở lại yên bình, cây cỏ lại mọc lên, loài nào cũng trổ hoa, khiến cho mặt đất không còn u buồn, mà trở nên vui tươi với muôn hồng nghìn tía, các loài thú lại hiện lên, cùng với loài giống con người vốn sinh ra từ đám chuột chù khôn ngoan làm cho mặt đất không còn lặng lẽ như trước, các sách đều nói ở lô bô có thứ đồng cỏ kỳ lạ đã mọc lên trên thứ bùn đất nóng bỏng năm xưa, khi gặp mưa nhiều sẽ biến thành rừng rậm, khi gặp nắng nhiều sẽ hoá thành hoang mạc,

 

[...] tiểu quốc lô bô, năm thứ 14 tỉ lẻ 950 triệu sau big bang,

 

giống như trời ban tặng riêng cho giống người lô bô, ở bên dưới mặt đất của đất nước bọn họ là một thứ gia sản ngầm, chẳng ai biết là bao nhiêu, gồm những vàng bạc sắt thép đồng chì tro than, những thứ mà bất cứ giống người nào trên mặt đất cũng ham muốn, chính là nhờ thứ gia sản ngầm đó mà đất nước lô bô nhỏ bé lại được nhiều giống người khác trên mặt đất biết đến,

 

[...] tiểu quốc lô bô, năm thứ 14 tỉ lẻ 950 triệu sau big bang,

 

chắc là thứ gia sản ngầm trời cho đã khiến cho giống dân lô bô có nước da sáng màu tro than ấy chẳng muốn xê dịch, có nghĩa là chỉ dẫm chân tại chỗ, và có phải là do dẫm chân tại chỗ, mà mọi thứ ở bọn họ, từ cách cười nói, đi đứng, ăn ngủ, đến những buồn vui, giận dữ, tất cả đều chẳng có sự thay đổi, có nghĩa là từ khi sinh ra cho đến lúc chết đều giữ y như thế, các sách nói về dân lô bô bảo như thế là thuần chủng,

 

[...] tiểu quốc lô bô, năm thứ 14 tỉ lẻ 950 triệu sau big bang,

 

vào cái năm mà đám người ở phía mặt trời lặn kéo đến lô bô để săn lùng thứ gia sản ngầm ấy thì người lô bô chết nhiều lắm, bởi khi nghe ở lô bô có của ngầm dưới mặt đất, đám người tham lam ấy đã chế ra những cách giết người rất tinh vi, mà cái đám dân lô bô thuần chủng ấy khi thấy bọn lạ mặt xông vào đất nước mình lại chỉ làm được mỗi cách, cũng có vẻ thuần chủng, là nhào vào cắn kẻ thù của mình, chỉ cắn bằng răng,

 

ghi chú
 
các sách chép về các giống dân phía mặt trời lặn đều bảo cách giết người của bọn họ rất lạ, có thể cùng lúc giết được cả một đám đông, do vậy mà các sách ấy đều gọi bọn họ là ma dương, có nghĩa là ma không ở cõi âm, mà ở ngay trên dương thế,

 

[...] tiểu quốc lô bô, năm thứ 14 tỉ lẻ 950 triệu sau big bang,

 

cuối cùng thì đám dân lô bô thuần chủng ấy cũng phải xê dịch, là do đám ma dương cần những người mang của ngầm về phía mặt trời lặn cho bọn họ, sau khi săn lùng được của ngầm bên dưới mặt đất thì lại dí gươm vào cổ đám người lô bô, cái đám dân thuần chủng ấy vừa đội của ngầm bước về phía mặt trời lặn vừa nghe gươm dí vào cổ mình, hoá ra lâu ngày thì cả những của ngầm bên dưới mặt đất cả cái đám dân có nước da sáng màu tro than đều là thứ của chung của đám người ở phía mặt trời lặn,

 

phụ lục
 
trống không và hoang rậm:
 
vào một ngày mặt đất trở nên lạnh lẽo, ta nghe có tiếng kêu gào ở đằng trước, đây chỉ là kẻ đi tìm dung mạo của đất, ta nói, tiếng kêu bỗng dưng im bặt, và ta, kẻ đi tìm dung mạo của đất bỗng dưng nghe thấy toàn thể hình hài quá khứ, đấy là một ngày có tiếng thở hổn hển của người mẹ đang mang trong mình bao nhiêu thứ quí giá, sự dung dị, bộc bạch, và những lời trần trụi, chân tình, những chiếc mặt nạ bằng đồng có mồ hôi của các thế hệ, và vàng, bạc, kẽm, chì, sắt, thép, những đứa con trai con gái sắp ra đời, những ngôi nhà bằng lá cây ánh ảnh, những bài hát về sự vĩnh hằng, và tro than, mặt trời mặt trăng vẫn xoay quanh những bài hát về sự vĩnh hằng, lũ hươu nai thì trò chuyện với đám cua cá về sự đổi dòng của những con suối đang chảy ngang qua mặt đất, thứ hình hài sung mãn của quá khứ như tiếp sức cho cuộc tìm kiếm của ta, và, vào một ngày mặt đất vẫn còn lạnh lẽo, ta lại nghe thấy có tiếng kêu gào ở đằng trước, đừng đuổi theo nữa, ta nghe thấy những tiếng kêu gào là rất quen thân, đừng chạy nữa, ta nói, nhưng cái đám người đang trốn chạy ấy vẫn cứ tiếp tục chạy ngược về phía mặt trời lặn, đừng sợ, đây chỉ là kẻ đi tìm dung mạo của đất, ta cố gào lên cho đám người ấy nghe thấy, nhưng trong nỗi sợ hãi thì mọi thứ tri thức đều trở nên vô nghĩa, việc đi tìm dung mạo của đất trở nên vô nghĩa đối với kẻ đang sợ hãi, đằng trước sự háo hức kép ấy là cuộc trốn chạy dài nhất của tồn tại, sự háo hức về hình hài của đất, và sự háo hức về nguyên do của trốn chạy, và, vào một ngày trở nên nắng ấm, những háo hức và nỗi sợ hãi như vẫn còn nguyên, thì trời chợt đổ mưa, ở đằng trước ta, những cánh đồng cỏ có lẫn cây buội nhỏ như đang mọc thêm những cây lá, trời vẫn tiếp tục đổ mưa lớn, mưa cả đêm lẫn ngày, và một sáng thức dậy, ta thấy những cánh đồng cỏ trước mắt ta đã trở thành những khu rừng hoang rậm, đừng đuổi theo nữa, tư nơi khu rừng hoang rậm ấy vẫn vang lên những tiếng kêu gào, sự háo hức trong ta như được nhân thêm lên, đừng chạy nữa, ta lại cố gào lên cho thật to, và trời lại thôi mưa, nắng suốt bao nhiêu ngày tháng, có thể nói bấy giờ sự tồn tại là nắng, và một sáng thức dậy, ta nhìn thấy trước mặt mình chỉ toàn là hoang mạc, hoang mạc tiếp nối hoang mạc, trống không tiếp nối trống không, ta thấy sợ, đến lượt ta thấy sợ, nhưng từ nơi hoang mạc trống không lại tiếp tục vang lên tiếng kêu gào, đừng đuổi theo nữa, và như có ai đấy đang rỉ tai ta, bảo đừng sợ, bởi đấy chẳng qua là gương mặt của loài giống con người được nhìn thấy nơi mặt đất,
viết bởi ẩn sĩ họ thác, nước lô bô
 
lời bàn
 
có người bảo trống không và hoang rậm là bài triết luận về bản lại diện mục con người, rốt cuộc thì loài giống con người luôn mang trong mình thứ tính cách đối nghịch như một tất mệnh hài hước, nhưng kẻ lại bảo là họ thác muốn để lại cho hậu thế hình ảnh bi thương của dân tộc lô bô trong công cuộc thực dân của đám người ở phía mặt trời lặn

 

[còn tiếp]

 

_________
SAU BIG BANG là cuốn tiểu thuyết thứ 8 của Nguyễn Thanh Hiện [1. Những Tháng Năm Nghiệt Ngã - 2. Trở Lại Xương Quơn (NXB Văn Học, Việt Nam, in năm 2007) - 3. Vật Gia Bảo Của Một Dòng Họ - 4. Bên Này Trần Gian - 5. Người Đánh Cắp Sự Thật (NXB Văn Học, Việt Nam, in năm 2008) - 6. Một Cách Nói Khác Của Niềm Khao Khát - 7. Rốt Cuộc Thì Bọn Họ Là Ai? - 8. Sau Big Bang - 9. Đâu Phải Là Ký Ức]. Sách này có thể xem như là một cuốn tạp thế sử, mà cũng có thể coi như những sấm ngôn của một vị thần nào đó có duyên nợ với nhân gian. Sách gồm phần Chính Biên, chép về một số nước trên mặt đất, và phần phụ lục Bạt Mạng Ký Sự, tự thuật về cuộc rong chơi bạt mạng của danh sĩ họ Khuất ở đất Bạt nước Lâm Bôn, cuộc rong chơi diễn ra vào năm thứ 14 tỉ lẻ 709 triệu sau big bang.

 

 

-----------

Đã đăng:

SAU BIG BANG [I]  (tiểu thuyết) 
... đằng sau mỗi tiếng khóc nhân gian là có hằng loạt những xô đẩy, những chen lấn, những cướp bóc, những hoán đổi, những mưu mô, những gian dối, những băng đảng, những nụ cười khả ố, những lời chói tai như tiếng sủa của lũ chó không còn đủ tư cách để sủa... (...)
 
SAU BIG BANG [II]  (tiểu thuyết) 
... “nhưng chẳng lẽ nhà ngươi không biết trường thành cao dày là đang làm cho cả nước ngộp thở hay sao?” “thưa, có biết” “nhưng chẳng lẽ nhà ngươi không biết khi cả đêm ngày tai óc bị nhồi nhét những lời giả dối thì con người trở nên điên cuồng ngu ngốc hay sao?” “thưa, có biết” “nhưng nhà ngươi chẳng biết những gì đang diễn ra là đang làm cho tri thức thối rữa, hơi thở con người chứa toàn tri thức thối rữa đã làm cho cá chết, lúa chết và cả người cũng chết hay sao?” “thưa, có biết”... (...)
 
SAU BIG BANG [III]  (tiểu thuyết) 
... ta chỉ có mỗi mong ước nhỏ nhoi là làm sao hiểu được, chỉ một phần nào thôi cũng được, rằng tổ tiên con người là ai, chẳng lẽ là cua, là cá, nhưng nếu chẳng phải là cá thì sao nay vẫn còn chuyện cá đẻ người, còn nếu như chẳng phải là cua thì sao nay vẫn coi bóng đêm như một thứ bí tích thiêng liêng, cả vận mệnh con người lẫn đất nước là đều được nói ra từ thứ đêm trường u ám... (...)
 
SAU BIG BANG [IV]  (tiểu thuyết) 
... các vị đứng đầu dân nước đã thay nhau trị nước trong vòng một trăm lẻ tám năm, cả thảy là mười một vị, để đủ sức làm công việc trị nước, các vị đã bán hết thảy rừng biển của bôn la mới có đủ tiền bạc để cung cấp thức ăn cho những chiếc bướu trên lưng các vị, cho đến lúc đã bán hết rừng biển trong nước thì nước bôn la của vị cầm quyền cuối cùng ấy chỉ còn bằng một cái xóm nhỏ... (...)
 
SAU BIG BANG [V]  (tiểu thuyết) 
... kẻ không có chữ thì có cái thú là đem những thứ mình mù đặc ra mà bình phẩm theo cái cách không có chữ của mình, vừa bình phẩm, theo cái cách mù đặc của mình, vừa cười cợt, cũng theo cái cách cười cợt của mình, cái thời mà nếu thu thập được hết các trước tác bằng mồm thì cũng đầy mấy nghìn kho lẫm, còn các trước tác trên giấy thì chẳng có lời lẽ nào diễn nổi, ôi, cái thời mà sách vở nhiều hơn lá mùa thu... (...)
 
SAU BIG BANG [VI]  (tiểu thuyết) 
... vua ku ki thứ 108 gọi đám quan dưới trướng của mình là đồ đểu, bởi chẳng có điều gì bọn chúng tâu lên vua là thật, ngược lại, trước vua thì bọn quan lại ấy một hai đều tung hô vạn tuế, nhưng sau lưng thì cũng chửi vua là đồ đểu, bởi bọn họ biết tỏng là vua đang lừa cả quan dân trong nước, cho nên thời vua ku ki thứ 108 các sách cổ sử còn chép là thời đồ đểu... (...)
 
SAU BIG BANG [VII]  (tiểu thuyết) 
... sách chép về những điều kỳ lạ trên mặt đất nói kỳ lạ thay giống người a tì ma la rằn ri, khi ngồi trên mặt đất thì hiền lành như đất, nhưng khi đã ngồi lên được trên ghế cao thì trở nên tàn nhẫn... (...)
 
SAU BIG BANG [VIII]  (tiểu thuyết) 
... cái giống dân mang trong mình thứ định mệnh trôi dạt ấy vốn hiền lành chất phác, nhưng rốt cuộc cũng đã học được cái cách áp bức trong những lần bị chiếm đóng, nghĩa là cái anh dân phi lu sa nào lên nắm quyền trị dân thì đều biết cách áp bức, có người đã thử tính, trong lịch sử của đảo quốc phi lu sa, ở trên đầu mỗi anh dân ngu khu đen phi lu sa có đến ba vạn sáu nghìn tầng áp bức... (...)

 

 

----------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021