thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
tiếng hót | bên vườn chim hối tội
 
 

tiếng hót

 
Có khi bạn vẫn hót đấy
Có con chim nào không nhớ lùm bụi
lau lách. Chốn mình chào đời?
Đừng cố thoái thác mình chẳng phải là chim
Thiên di nữa là đằng khác
Chẳng là chim sao giương cánh?
Sao bỏ tổ bay xa nửa vòng trái đất?
 
Ừ! thì là thiên di có sao
Nhưng với tôi bỗng thật ngẫu nhiên
Như ngụ ngôn hay huyền thoại
Tôi thuộc nằm lòng từng bụi tre xanh
Tôi thuộc nằm lòng từng vũng trâu nằm
Tôi thuộc nằm lòng từng cầu ao bến đò
Ai ngờ tôi lại bỏ xứ làm kiếp thiên di
 
Ừ! thì thiên di
Nhưng có đem cắt tiết tôi chẳng quên tiếng hót tôi đâu
Trong đầu nầy. Trong tim nầy
Vẫn còn câu hò. Vẫn còn dòng sông cuộn phù sa trôi xa tắp
Vẫn còn tiếng sáo. Vẫn còn cánh diều vi vút cao
Vẫn còn phên giậu
Còn con cá nhảy đồng soi sói
Còn trong hơi thở tôi từng tấc đất, ngọn rau
 
Bạn cứ thử đứng bên nầy đại dương
Nhìn về bờ bên kia hót thử xem
Sẽ thấy từng bầy đàn dáo dác tìm
Dù thiên di
Nhưng tiếng hót vẫn từ mẹ hà hơi ...
 
 
 

bên vườn chim hối tội

 
tôi
mưa và em
xếp lại
những tấm gương vỡ tháng tư
các khuôn mặt đầy thẹo
chết tái xanh
lau lách núp theo bóng phương trượng
trên mái vòm hoang nhiên
 
từng chùm
chai lọ rỗng
phết sơn bóng lộn
mùi hoang dâm cũ
bí ẩn lồ lộ mặt
dưới vòm kính vạn hoa
bước chân lũ thòi lòi vấy bẩn
chúng chen nhau soi mặt mình trong kính chắn gió
 
lúc con nhồng hết cạn ớt
tuồng tích cũ hạ màn
đang tẩy trang vai đế vương
nó cứ nghe con kên kên trên cành ra rả mắng nhiếc
vai ác. ác quá. vai ác
cánh đồng phơi nứt lưng chờ mưa
những con rắn quen ăn mặn khát khô nước
đang khản giọng rao bán hạ giá nọc độc
 
trong cái đám lùng nhùng lừng danh
những tên hề luôn xem mình là vua
nhưng cả rạp chẳng còn ai nghe thấy tiếng cười
khán giả bây giờ toàn khóc cho những vai hài
họ đang tập sướng khi cạn khô nước mắt
 
tôi
mưa và em
những lời thuyết minh về cuối phim
nghe càng lúc càng luộm thuộm đến khóc thét
đến độ chẳng thể tin mình ở giữa cõi người
tôi tập dần và đôi lúc tạm quên được rồi
nên ngoài khu vườn chim chiều nay
tôi thấp thoáng gặp lại kỷ niệm em
và toàn bụi ...
 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021