thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Sống lại khoảng trống giữa bài thơ
 
I.
 
Tôi đã chết nhiều lần
những cái chết không đầu đuôi
không duyên cớ
chẳng có định nghĩa nào gợi được
cái chết không hình thể
trống rỗng và mênh mông
sống lại
với mùi tanh của cô đơn hoa hồng cay hớp rượu chiều
không khởi đầu và tan biến bí ẩn
như vết tích
một làn hương
khuya
tôi nổ tung cánh bướm
bay ngược vào chiêm bao
sống cái chết im lặng và sấm sét
tưởng tượng
mang theo lửa nghi hoặc trên
đường ra biển
tôi đã gặp cái chết
như một sinh vật đầy cảm xúc
luôn muốn kể câu chuyện của sợ hãi
và sống lại như cái xác đã chôn nhiều lần
trong nghĩa trang thời gian
nhựa cây, phấn hoa và tự sự
luôn trang điểm và gây mê
tôi/cái chết
 
 
II.
 
rồi
bóng tối lớn dần theo
thân xác thời gian
xô ngã
lời đục vào mênh mông
vũng đêm xoi niềm thu cực cùng vô hạn
quê nhà kia
nơi trăng mùa chớm đỏ triền dương khảm lạnh ý thơ không chữ
không hình tượng
đồng muối sau rằm thở hương biển lớn
mất tích từng chiêm bao
tôi chảy theo tháng giêng
tan loãng sợi khói cay mềm điếng nắng
đường xa
môi gió
rách tiếng cười khan khúc hành ca im điệu thức
cồn bãi ngoài trăm năm
những gốc dương già khất mộng
ngàn nắng khơi xanh
trốn vào khoảng trống cô đơn của bài thơ, tàn khốc
khe hở giữa âm / sắc đa tầng
hình hài của những ca từ đứt đoạn
chạy đuổi màu trăng loang
trên bức vách đất bện rơm mùa cũ
mắt tre khô
thời gian đẩy ngược
tứ thơ tháng giêng nằm thở
những hè trưa nồng xác gió
từ mải mê tôi / biển
khung cửa treo khuya
lát trăng mỏng khuyết màu mắt thơ sau tết khuất lưng đồi cát đổ
rừng rựng bình minh
ngọn triều trắng
nơi núi gối đầu mây phố / khoảng trống chân trời mắt mở
cơn buồn đá mục
có thể
không còn ai ở đó
 
03/04/15
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021