thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bài thơ tình thứ mười bảy, mười tám
 
 

Bài thơ tình thứ mười bảy

 
Em là những con sóng vỗ
vào ghềnh đá thao thức của anh
chiếc lưỡi em xoa dịu cơn rát bỏng của bờ cát đại dương
giấc mơ của anh sẽ qua đời
nếu em đi xa chẳng bao giờ trở lại
chuyển động thân thể em
là nghi lễ sự sống của anh
âm thanh vang động của em
là chiếc cầu bắc qua
sự cứu rỗi của tình yêu
 
em vừa là bóng tối và cũng là ánh sáng của niềm tin anh
anh lên đường với niềm xác tín
vào sự tiên tri và mặc khải
của ngôn sứ tình yêu
cứu cánh cuộc hành trình của anh
 
em là dấu chỉ của tự do là nỗi tuyệt vọng
để anh luôn ao ước bước tới
em chính là thập giá niềm vui và hy vọng của anh
 
ôi thượng đế, hãy chắp cho tôi đôi cánh
của niềm tin và mơ ước để tôi có thể bay tự do
trong bầu trời giông bão của tình yêu
và để cho tôi chết như một giấc mơ
trong đêm mùa xuân
 
21/05/2015
 
 

Bài thơ tình thứ mười tám

 
Tôi đếm một chiếc lá, và hai, và ba
chúng là một, và chúng ta là một
là sự thinh lặng, là một khoảng trống
là một bức tranh tĩnh vật
tôi gọi tên mùa thu
em là mùa thu trong tâm tưởng tôi
tôi vàng và tôi rơi trong không gian của em
sự chết rực rỡ của sắc màu
 
tôi gọi tên quá khứ, hiện tại, và tương lai
đồng nhất thể
chúng là sự hoá thân của chúng ta
chúng nằm ngủ và tăng trưởng như những chiếc rễ
chờ bay lên như sự bốc hơi của ý tưởng và của rượu tình yêu
 
tôi đếm một bước chân, và hai, và ba
con đường thơ mộng của chúng ta trở nên vô tận
như phiên khúc tình yêu
 
25/05/2015
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021