thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
BỐN BÀI THƠ [1]
 
 

nghịch đạo

 
chúng ta sống trong đám mây lớn của vô minh
nhà dưỡng lão những linh hồn héo trắng
bầu trời luyện ngục đúc bằng kim loại
ngày theo nhau trên cánh điên cuồng
khóc và ngã như cây liễu
 
 
 

chết bởi tay bắn tỉa

 
bài thơ là cái xác
chết bởi tay bắn tỉa
đang rình rập con mồi
theo nghĩa đen run sợ
nó đã trút hơi thở
vòng hoa nặng như đêm
chiếc áo choàng rửa tội
họ sẽ khó đánh vần
tên bài thơ trong bụi
 
 
 

chiếc xe phiên âm tiếng chim hót

 
ngụy trang trong tán lá
chiếc xe màu đen vạm vỡ
liều mạng ngồi ở rìa tuyệt vọng
quét các tín hiệu ngoài trái đất
chiếc xe sẽ ngồi ở đó
nhấp nháy và tắt
như giọng hát kiệt sức của thiên hà
sáng lên qua kính viễn vọng
con đường cao tốc bận rộn
chảy từ bóng tối
ai đó sau lưng
chiếc xe ngừng đèn đỏ
cái chết thường xuyên đến nỗi
tôi bắt đầu nhận ra chúng trên sân thượng
những ngôi nhà bậc thang
là uyển ngữ
gió liếm những lâu đài
mùi đám đông
cháy như bầy kiến
 
như đầu mối quan trọng của sự bí ẩn
chờ đợi là những gì một nhà thơ
chi tiêu cho cú pháp
cắt, tạo nhịp, treo lên
ẩu đả với các từ
di chuyển giữa những khả năng
thông qua các bọt âm lởm chởm
nghe sóng vỗ ở những khoảng cách khác nhau
nao núng trong ngữ điệu màu xanh của vịnh
một thế giới chết vì vẻ đẹp vô biên
có thể là mặc khải
đêm khuếch đại che lấp nhịp ngủ
con đường đổ chúng vào dạ dày
các bản đồ nói dối
tấm biển báo hiệu thò đầu ra khỏi hang
những chướng ngại vật bên lề
gió vào khoang miệng
một ly rhum ấm giữa mê cung mưa
không ký ức
 
 
 

những chai brandy có mùi nhà bếp

 
giờ thì, tôi sẽ di tản bàn chân buồn ngủ
trên những tấm ván bến tàu
cảng trước mặt tôi, những chiếc càng cua vẫy trong không khí
khi thủy thủ đoàn thả tấm lưới cuối cùng xuống biển
có vẻ giấc mơ đã giũ bỏ như một tảng đá đau đớn
tôi là một con tàu kỳ cọ sạch
và những đêm không sao
tôi giữ nó trong tay tôi, phần thưởng cho bất tận
bóng tối dưới những tán cây
các cành lá nằm im như thằn lằn chết
ngôi nhà nghiêng về phía ngọn đồi ngập cỏ
tiếng trẻ em líu lo ở sân chơi
cặp mắt phát sáng của con mèo đói
gió tự cho mình giọng nói
trước khi đám lá nâu chôn giấu tất cả mùa đông
những xác tàu gỉ lem mờ dần trong miệng
 
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021