thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bài trường ca Tây Tạng [5 & 6]
 
 

5.

 
Tây Tạng
đêm nay
người như một con thuyền
nằm nghe mưa
người có nghĩ trời sẽ lạnh thêm một lần nữa?
 
người không hiểu
tại sao người yên tĩnh
mà Bắc Kinh hỗn loạn?
 
những cánh hoa đại vẫn rơi trên sân chùa
tít ngoài Trường Sa
tiếng chuông vẫn ngân nga
xa
vắng...
 
có khi người hơi mất tập trung
lúc có sợi tơ
nhện
níu
làm đất với trời
Phật và người
hoà thành một
 
nhưng kẻ lạ đột nhiên thức dậy
để nuôi giấc mơ
từ con đường hỗn loạn vùng Dương Châu
đến Tân Cương Tây Tạng
những kẻ lạ học môn lịch sử rất “lãng mạn”
như viên đạn
đỏ nòng
 
người nghĩ
sao kẻ lạ lại quên
không lo vét cái ao trong Tử Cấm Thành
cứ thích tìm biển sâu
tận đâu
làm người ngập đầu
nước mắt...
 
ôi tất cả nụ cười xin vui lòng nhắm mắt
khi con mèo muốn hoá
thành con hổ
loang lổ
máu tươi
 
Tây Tạng
con thuyền của người không muốn làm hồn ma chết trẻ
bay
khi đêm xuống
trên ngọn cây
người nhìn
vào hồn ma
mà khuôn mặt đang giữ một hơi thở
nhẹ, người không sợ
vì người biết
những viên đạn không thể thành cơn sóng
biển là một vùng yên tĩnh
khi biển ngủ muộn
vào đêm
lênh đênh
bên khung cửa...
 
người biết
Bắc Kinh cũng đáng yêu
dù sự bất mãn đang lang thang
trong triệu triệu nỗi cô đơn
như mạng người triệu triệu dỗi hờn
như ngọn đèn lung lay trong gió
 
người nói, nếu bạn là con hổ
sao không dám đi tìm khu rừng
một trận đấu công bằng đích đáng
để nhân loại cùng đón mùa xuân?
sao lại chui vào mây
tít trên núi
giả vờ là cơn gió?
 
người nghĩ: biển, chiếc thuyền và những đám mây hình con chó
vân đẩu cũng có lúc say
như đêm nay
con thuyền nằm nghe mưa trên tay
lịch sử như kỷ niệm
nằm chết điếng
 
người biết, dù vô lý
trời sẽ lạnh thêm một lần nữa...
khi không chỉ những kẻ lạ
súng gươm sáng loá
xe tăng phát hoả
mà cả những nhà thơ làm thuê
cũng đến, hát và gieo vần
cho vũng máu hoá thành màu hoa
đỏ
cháy
khát khao
giãn to ra như những mao
mạch của người...
như họ vẫn tiếp tục lưu hành môn lịch sử
cùng với đồng tiền giả
trong túi áo có rất nhiều mảnh vá của người
trời ơi...
 
 

6.

 
Tây Tạng
người sẽ sớm ngồi vững trên yên ngựa
không phải chỉ diễn tập
cho một chuỗi dài vắng mặt
đại thừa?
 
tiểu thừa
chưa phải đã ngày xưa
như cơn mưa chưa
thành tiền kiếp
 
rồi người sẽ
bí ẩn hơn
như cây bách tuế
chứ chẵng lẽ
người ngủ mãi không thức giấc?
 
một lần nữa
cây bách tuế của vùng núi cao phía Bắc
lời cầu nguyện mật ngôn bí ẩn
ánh sáng ngũ sắc từng bao quanh người
chịu chết trong các bức tường tu viện
nhìn những kẻ lạ ngồi quanh đám cỏ
thắp ngọn đèn dầu
mù khói
giả giọng nói
khi người đã tự thiêu
 
tình yêu
một lần nữa
không chờ đến luân hồi
những vị Phật sống
bao nhiêu kiếp trước của người?
là gió thổi trong trái tim
không phải xác chết
 
người sẽ giữ gìn kim cương
lấp lánh như nước mắt nụ cười
hoa tươi sau khi héo
người ly thân sau khi kết hôn
nỗi đau sau khi cưới niềm vui
có làm người
bật khóc?
 
trải qua kiếp nạn
đi qua những kẻ khốn nạn
những nhà thơ giả danh và tham lam
những kẻ lạ tham ăn và dâm đãng
những hàm râu mắm tôm thịt chó thích làm sang
hay bắt quàng để mơ làm nhân loại
như một cú thoi hay thọi
giữa xương ức
chỉ làm người bật cười
và hơi tức
ngực
 
cuối cùng người tiếp tục làm thơ
kể những câu chuyện cổ tích
chụp hình với máy ảnh cũ
hát bằng cây đàn
vẽ bằng màu nước
như những ao ước
đại thừa
 
người trở về
cưỡi ngựa bắn tên
ngồi thiền
người về
vẽ và cầu nguyện trên một quảng trường
mà ngày xưa
những chàng sinh viên cũng như người phải bỏ chạy
chiếc xe tăng và những tên người máy
làm sao người kịp trốn vào mây?
 
sau cơn mưa
người tìm lại người yêu
bạn bè với mọi người làng bên
những con chó ngao hết hoảng sợ
người trên một chuyến bay
đêm tối, mây
và người trôi giữa những vì sao
đến khi nào, Tây Tạng?
 
ngón tay của người
đã lật hàng vạn trang kinh
nên không nhớ hàng ngàn dặm đã bay
vạt áo như mây
trên bầu trời
đen, sẽ thành xanh thẳm
khi mọi người đã cùng người nằm
ngửa
hít thêm khí ô-xy
bầu má người hồng li ti mạch máu...
 
người nghĩ, những đứa con máu thịt của người
sẽ lớn lên
khép lại khoảng trống trong quá khứ
tương lai của lịch sử
như tiếng chuông của ngôi chùa
tiễn biệt hoàng hôn
đánh dấu một ngày sắp tàn
thời điểm người thoát ra cái chết
 
Tây Tạng
chưa bao giờ biết sợ
người nói: mọi người
hãy yêu nhau
hãy làm tình
quán đỉnh
với nỗi đau...
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021