thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
sự lân cận | bên ngoài căn buồng
 
 

sự lân cận

 
khiến bắt nhớ bài thơ
“tình cảm” của nguyễn thị
ngọc nhung thực ra bản
thân đời sống chả có
 
ngụ ý gì chuyện tình cảm
ở tôi rất tuỳ tiện
nhiều khi tình tôi có
nhưng không cảm như cô
 
nhung nói có thể cho
đấy điển hình tâm tính
của một người làm thơ
cũng được tuy nhiên cũng
 
cũng không được vì có
khi tôi có cảm lại
không có tình như cô
nhung nói thì tôi muốn
 
nói tiếng/lời khi tách
khỏi tôi ngôn ngữ chúng
hết sức vô tư bị
ảnh hưởng từ người này
 
người khác chúng cũng không
care thề là tôi có
thể kể ra vanh vách
tên họ những người mà
 
lời/tiếng
 
tôi đã bị ảnh hưởng
nhưng thôi dù thế nào
bản thân hỏng bét đà
vô phương chạy chữa hễ
 
thoát khỏi cơn mộng này
liền va vô cơn mộng
khác - tại sao? tình nhiều
khi tôi có cảm tuyệt
 
đối không hệt như cô
nhung nói có thể đấy
trải nghiệm tôi đã trực
ngộ chăng! cuộc đời lắm
 
bận tình tôi có cảm
tuyệt nhiên không và cũng
do chuyện tình cảm bao
phen nó gây cản trở
 
gây khó khăn cho tôi
riết rồi cứ phải luôn
tự nhủ - hãy xem đấy
cái cách con tim thổn
 
thức đi!
...
 
 
 

bên ngoài căn buồng

 
em nhỏ hơn hai chục tuổi
vừa trở nên vị bồ tát - đầu tiên
cũng vừa khi em biết yêu
 
ôi cha - tôi đứng nguyền rủa
cuộc đời
không đến nỗi thậm tệ - nhưng cũng bị
mười ba đứa con hoang
mất dạy
 
xúm vào đánh hội đồng
gần tử thương
đột nhiên tôi hoá thành con bò tót
 
trước sự sững sờ của bao cặp mắt
đổ dồn
em bồ tát - tôi con bò tót so găng
 
cả gia đình em khóc ngất lúc nghe tin em biết yêu
khi vừa trở nên bồ tát - lần đầu
tôi nói “ai nào rồi cũng quên
cho dù với những lớp lang dụ
lừa!”
 
em rất bồ tát - không nói gì
lẳng lặng trao tấm bưu hoa
mặt trước in hình một buổi chiều đỏ
nghiêng ngửa
 
không phải đấu tay đôi
với từng đứa con hoang
mất dạy
con bò tót từ từ hộc búng
búng / máu bầm
danh vị bồ tát của em bị tước đoạt
 
bất hợp pháp
cũng cách tôi đột nhập gia đình em / hỏi ba em “ông này! tại sao ông khóc?”
hỏi má em “bà kia! tại sao bà khóc?” phân giải với ông nội em
chuyện yêu đương chuyện thường tình
...
tôi đi bộ hàng vạn dặm
dắt theo con ngựa bị bịt mắt mới đột nhập - được
vô đây
hỏi em gái em “cô ơi! tại sao cô khóc?” chả ai chịu trả lời
cả họ chổng mông khóc
 
một cuộc đời không như bài thơ - lẫm liệt
đến dại khờ
 
tôi chép miệng
dục tốc bất đạt
ý chưa muốn nói tới sự tước đoạt / kìa! em luôn
hiển hiện giống vệt màu lam
 
trong tay - thưa bồ tát - tôi sống không thể thiếu thơ
dù ở phía sau mặt trời
đứt bóng
...
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021