thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bài thơ tình thứ bốn mươi bốn, bốn mươi lăm, bốn mươi sáu, bốn mươi bảy
 
“Swept Vines”, tranh sơn dầu của Ann Rea.
 

Bài thơ tình thứ bốn mươi bốn

 
Trên những bức tường của tự do
tôi treo màu xanh của biển
trong những giây phút chờ đợi và hy vọng
tôi treo màu vàng linh hồn tôi
khi nó bốc hơi và bay đi
như linh hồn mùa thu
 
trên những bức tường của tự do
tôi đóng đinh màu sắc của thời gian
như những vị thánh tử đạo
như một bức tranh
trên đồi Golgotha
 
trên những bức tường tự do của tình yêu
tôi sống trọn vẹn với
thân thể, tâm hồn
và tinh thần của một tù nhân
 
tôi ước được cầm giữ trong
không gian mầu nhiệm của nàng
bằng thân thể và đời sống siêu thực
thanh âm của ngôn ngữ tình yêu
 
27/07/2015
 
 

Bài thơ tình thứ bốn mươi lăm

We love because it is the only true adventure
(Chúng ta yêu vì chỉ có tình yêu mới là cuộc phiêu lưu đích thực)
Nikki Giovanni
 
Con đường đến nhà em trở nên mới mẻ
vì nó luôn trở lại trong anh
in dấu bước chân của mặt trời bên trong ta
là những con sông máu huyết
lãng du từ tim đến những lục địa của thế giới
 
mùa xuân luôn mang chân dung mới
vì hoa đào luôn trở lại
trong vườn anh trong lòng anh
những ngày cuối tháng bảy trên lãnh thổ hoa viên
 
những chuyến viễn du và hành hương
của chúng ta luôn mới
vì mỗi buớc chân của thời gian luôn trở lại
sáng tạo những khuôn mặt mới cho tình yêu
 
em yêu, chúng ta không
cần đến nơi nào cả
vì mỗi giây phút của chúng ta
là sự mầu nhiệm của hiện thế tình yêu
 
28/07/2015
 
 

Bài thơ tình thứ bốn mươi sáu

 
Hãy để tôi tìm người
trong nỗi khao khát của linh hồn tôi
tôi khao khát lửa dẫn dắt mỗi bước đi
và con đường cháy lên rực rỡ
tôi khao khát có một quê hương
trong tâm tưởng luôn luôn tinh khiết
tôi khao khát hiểu được
linh hồn của biển
và tiếng hát của hàng thùy dương mỗi đêm
tôi khao khát có thể canh thức như ngọn hải đăng
 
hãy để tôi biết khao khát người
trong mọi hành trình của tôi
như một cánh chim bay xa
 
hãy để tôi tìm thấy người
bằng tình yêu dâng hiến cho người
và hãy để tôi bày tỏ tình yêu
mỗi khi tìm thấy người
trong niềm vui hạnh ngộ
tôi khao khát hiện hữu
như một giấc mơ trong một giấc mơ của tình yêu
 
30/07/2015
 
 

Bài thơ tình thứ bốn mươi bảy

 
Người là trung tâm để tôi quy chiếu
những bước đi, những lần lên đường
của linh hồn tôi như một mũi tên hoang dại
người là vòng tròn để tôi bắt đầu vĩnh viễn
để mở ra và khép lại
để bắt đầu huỷ tán và tái tạo
để quăng mình mãnh liệt như cơn giông
 
người là cứu cánh
để mọi ý tưởng của tôi yên nghỉ
minh bạch, rõ ràng và mạnh mẽ
như thân thể ánh sáng mùa xuân
 
những giây phút hiện tại của tôi
là những thân nho
trong khu vườn thiêng liêng của người
xin hãy nuôi dưỡng, làm cho tôi chín tới
và gặt hái tôi
bằng ý chí thanh khiết của người
xin hãy biến tất cả sự sống tôi
thành những giọt rượu
trong nghi lễ tiến dâng tình yêu
 
31/07/2015
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021