thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bài thơ tình thứ sáu mươi chín, bảy mươi
 
La Porte du jardin à Vétheuil (1881)
của Claude Monet
 
 

Bài thơ tình thứ sáu mươi chín

 
Mở cánh cửa hướng đông
bạn bước vào nội giới tôi như ánh bình minh
bằng đôi cánh của mặt trời
chúng ta bay cùng ngày
bao vây chúng ta là khoảng cách rỗng
sự nghèo khó và sự giàu sang
của những vì sao và của ánh sáng
trong thân thể và linh hồn trong suốt
của niềm vui và sự trẻ trung của thời gian
chúng ta lớn lên, đứng thẳng
như chồi lộc mùa xuân
 
mở cánh cửa cô đơn, nghèo nàn của linh hồn tôi
bạn bước vào êm ái
bằng bước chân thanh khiết của biển
tôi hoà tan trong không gian
thiêng liêng vô cùng của bạn
âm vang của triều sóng
 
bằng bước chân của ý thức
bạn lưu lại tâm hồn tôi vết thương
mênh mông vô hạn như gió
 
24/10/2015
 
 

Bài thơ tình thứ bảy mươi

 
Người là sự tiếp diễn
con đường hiện tại của tôi
hứa hẹn một không gian phi vật lý
có khả năng thêu dệt, nối kết quá khứ và tương lai
tôi là những vòng tròn dang dở
người hoàn tất như chắp đôi cánh cho giấc mơ
tôi ôm choàng người trong vòng tay tình ái
những cánh hoa tử đinh hương
 
trong lồng ngực tôi người là cơn bão lớn
tôi khao khát dâng hiến thân mạng
để đắm chìm trong người như
một con thuyền đói khát đam mê phiêu lưu
 
Người là bài tình ca muôn thủa
tôi hát lên bằng cung điệu
thiêng liêng của linh hồn tôi
để vinh danh tình yêu bất tử của chúng ta
 
25/10/2015
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021