thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bài thơ tình thứ bảy mươi mốt, bảy mươi hai
 

Bài thơ tình thứ bảy mươi mốt

Thân mến tặng Hoàng Ngọc-Trâm
 
Mặc dầu đêm vây khốn tôi
như quân thù bao vây thành luỹ
ánh nhìn của em giúp tôi
đứng dậy như ánh sáng của vầng thái dương
tôi cất tiếng hát như chim sơn ca
trong thanh quản của niềm đau
màu mắt hoang nhiên của em
đổi mới thân thể dòng sông trong tim tôi
tìm lại cho tôi linh hồn bị thất tán
vì những con sóng thoáng qua mang nó đi xa
 
mùa đông và bóng tối
bao vây khu vườn tâm linh tôi
nhưng nụ cười em làm bừng nở
đoá hoa hồng thắm
 
nụ cười em là sự tỉnh thức
mầu nhiệm của tình yêu
 
26/10/2015
 
_______________
Cảm hứng từ truyện ngắn “Nụ cười” của Hoàng Ngọc-Trâm đăng trên Tiền Vệ ngày 25/10/2015.
 
 

Bài thơ tình thứ bảy mươi hai

 
Tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong thời gian
tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong không gian
tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong bóng tối và trong ánh sáng
tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong sinh và trong tử
tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong những thiên đường
tôi gọi tôi là kẻ không nhà trong những sự vật
ngoại trừ trong người tôi an cư
bất tử, vô tận và thinh lặng
 
ôi lửa thiêng tình yêu
hãy thiêu đốt tôi cho đến khi tôi chẳng còn gì
 
29/10/2015
 
____________________
Cảm hứng từ lời nguyện của Sri Ramakrishna, trong cuốn Light the Flame: 365 Days of Prayer, do Andrew Harvey biên tập (Carlsbad, CA: Hay House Inc, 2013) 396.
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021