thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
tôi đi. mang theo tháng tư | một ngày gió hú
 

tôi đi. mang theo tháng tư

 
tôi bước hụt
vào tầng nấc hôm nay
bỗng giật mình nhớ
tháng tư
có ai đi mang theo quê hương
sao tôi đi. mang theo tháng tư?
 
chùm trái non
gãy quặt quà
chết tức tưởi trong bó hoa lứa đôi
quả 122 rớt vào thành phố
băm nát thây cô dâu trong chiều đón dâu
một nhúm tóc
và khăn voan đẫm máu
vướng lại trên hàng rào trại gia binh
tôi mang nỗi ám ảnh theo tôi
và mang theo tiếng kèn uất nghẹn
của người lính già
 
những tầng nấc sương mù hôm nay
nơi tôi phác hoạ trên khung vải
chỉ hai màu đen – trắng
tờ lịch rơi
rơi theo bóng trùng trùng nỗi chết
 
ai đã về trên đại lộ xưa?
và ai đã từ đó ra đi vào miên viễn?
trên những ngọn cây cao
đổ gục
tôi đã ngồi lại bên đường
ôm lấy trái tim mình
 
giờ này bên ngoài ô cửa kính tuyết lại rơi
phất phơ như mảnh khăn voan
còn tắm máu cô dâu
vướng mãi trên hàng rào
vẫn chưa thấy ai tháo gỡ...
 
 
 

một ngày gió hú

 
mỗi khi có dịp lên đồi
lại nhớ một thứ nhạc điệu héo hắt lan theo
tôi đang ở giữa hoàng hôn
và hay dừng lại
bên một góc chiều ở Marlborough
chiều ở đây luôn như miếng bánh thơm ngon
bị khuyết
còn để lại dấu cắn
bóng chiều đang chìm xuống
chìm dần xuống màu của thứ nắng bị bức tử
nhớ có lần tôi đã một mình lên đồi
đã nghe hương rượu Sombrero
và nhớ mãi những bàn tay chen nhau
cụng nâng cốc
 
đã lâu không còn nghe tiếng banjo tung tăng
dãy lâu đài cổ xám
luôn khoác màu sương lạnh
như hình ảnh lão Bob đã nghỉ hưu
húng hắng, chậm chạp
trong nhiều lớp quần áo ủ đông
đã thấy gương mặt người thiếu phụ quá héo hắt
dưới chân đồi
sau từng đợt gió hú cuốn giật
như lốc xoáy
cảm giác đứng và bỗng thấy mình chênh vênh
giữa cơn lốc trên toà lâu đài
như thuở bé chỉ được xem hồi hộp trong phim
 
Ophélia nói khẽ vào tai tôi
hôm nay sẽ chẳng có một giọt rượu
chỉ có nến, cầu kinh và những lời nguyện
tôi kịp liếc nhìn tính nghiêm trọng qua môi Ophélia
như màu tái đi trong ruột quả dâu vừa bổ đôi
không khí chùng hẳn xuống
hầu như chẳng ai còn nhớ từng đợt gió hú cuốn đi
một ngày
được báo trước mọi thứ sẽ lặng trang
để tưởng niệm
lại hoàn toàn trùng khớp với việc
lòng tôi đang thắp bó Tháng Tư...
 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021