thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
khi mà... | gần hai giờ xem phim “bi, đừng sợ” | dưỡng
 

khi mà...

tặng hai em phong & thuỷ
 
hay đại quang - tướng công an
làm chủ tịch nước
việt
gái chui gầm giường
gom rác
 
than “đời vẫn chưa sáng!” đoạn
chắc lưỡi
 
quái (!) tôi lại nghe ra
hệt - tiếng lụa xé
cùng lúc tứ thơ
cứ nhảy cóc trong đầu
 
tưởng mọi chuyện êm thấm
nhưng
do thánh thần xứ này
nói - đừng tin các uỷ viên
và rằng thời gian chưa bao giờ chữa lành bất kì gì
nhất là sự đau đớn
sầu khổ
 
nên
hở chút tôi kêu “tầm bậy
tầm bậy hết sức!” thực
không sao kiểm soát
nổi
sự nhảy cóc của tứ thơ
 
- từ thâm tâm
tôi liên lỉ nhắc nhở “đừng tưởng
bở
con ạ!
 
ngày
giờ lên đoạn đầu đài
mỗi bọn gian thần biết trước - mi
không biết được đâu
 
đứa hỉ mũi còn chưa sạch - thời
nghe tiếng lụa xé
tiếng dao mài
có khác chi (!)
 
thực
phi lí - lần thứ nhì
biểu lộ yếu đuối ra ngoài
là lần giữa đỉnh đầu phát thủng lỗ lớn
 
lần đấy - tôi nai nịt bụng
hòng thon
gọn
 
để chi? à! để chữ trong kinh
pháp cú
rụng tơi tả - lần này - tôi nói “ở đây - ôm em
không tiện!” bỏ dấu chấm hỏi
 
phải nói - tôi chỉ cốt
vực dậy tinh thần ái quốc
đồng thời cố gắng mở lòng bật đèn
trên trần phòng
 
giật bộ mặt xuống “hả?” quả
nhiên
bảo chúng ta chẳng có lí do gì
tại đây (!) là không chính danh
 
nào - đừng để cảm giác lạ
xâm chiếm
mùi của cơ thể hoàn toàn có ý thức
 
gái kêu - giá cùng với ono & john
lên con thuyền noah
sướng kể gì - tôi thấy phần nào
hữu ý
mặc dù cực vô vị
hiểu đúng hơn
 
chút nữa
tốt nhất - mỗi người tự đào hố chôn mình
ở cái ngày cuối cùng
tăm tối
...
 
 

gần hai giờ xem phim “bi, đừng sợ”

 
phát giác ra sự thể
có thể tự tống mình xuống địa ngục
tôi viết điều đó thành thơ
 
- đọc
không hề thấy nàng choáng
đã thế nàng còn bảo
với vẻ hết sức khinh miệt - thiên đàng
hay địa ngục
do mình cả
 
tôi ngước
kêu “trời!”
nàng bĩu môi “một phản ứng thái quá đấy!”
cùng lúc
ném vào hai hốc mắt tôi cái nhìn
không hề ủy mị
 
tôi hất hàm hỏi
gặng “ấy?” nàng bưng mặt
mắng tôi đúng tên đần
 
tôi thề tôi không hiểu gì
sất
nói xóc óc nàng
còn hai cách - một
rộng họng
hai - thác (chứ biết làm thế nào khác!)
 
nhưng
tôi bước đi (gắng gượng
bội phần!)
 
cảm giác chưa chi đà sắp xuống địa ngục
dưng hai mắt trào vui
sướng
kinh khủng (hệt khi thấy những căn chung cư
đầy màu sắc ở khu harlem!)
 
tôi đứng
tẩn mẩn đếm những hoài niệm
trên trí
 
nàng khi đấy hoá thành một con lươn rắn rỏi
trơn
tuột - cứ mặc kệ
tôi để nàng mở miệng reo
luôn (nghe vang vang)
 
tôi nói “ồ! thế đấy
đời là vậy
sao? chẳng ai khôn
ngoan
đến có đủ độ dày
 
tin tưởng
đi cho rằng đã tự làm chủ được đời mình
- á!”
 
ối
- cực khôi hài!
chưa chi tôi (thấy - tiu nghỉu)
chịu nằm yên cho mối
mọt
kể cả đất
gằm mặt vào gặm nhấm xương
 
tuỷ
...
 
 

dưỡng

 
tôi mặc bộ đồ rằn ri
đồ của lính nhảy dù - cũ
ngồi bên con trâu (thượng đế
ông ấy quả có chủ ý
khi xô tôi vào cuộc đời!)
 
do đang là kì nghỉ
của vụ hè
xuân - ngồi bên con trâu nhưng
không hề mảy may
có ý cà khịa nó
 
cũng như với bộ đồ rằn ri
của lính nhảy dù - cũ
no nê
đang mặc trên người / rối ren
đã rối ren rồi
 
từ bao lâu
kia - người cô phụ trẻ đã không thể - cầm
nắm
mãi miếng huy chương bạc (hai nhành
dương liễu
đính dưới khẩu thần công!)
the jungle
 
một nỗi hoài niệm luôn cháy
bỏng - all this year
tháng tám
tôi đọc “the spoils of babylon”
của eric jonrosh
 
không hiểu nổi
dù chỉ chút ít thể loại dramatic fiction
tôi tự nói với mình “ta hãy hăng hái
làm lại giấc ngủ ngày
 
và thử chụp
bắt
tiếng đánh răng!” phúc đức cho ai
chưa thấy gì
 
con trâu
bộ đồ rằn ri - đưa đến
vào một ngày của kì nghỉ
vụ hè xuân
 
tính công chính phải
được
thể hiện toàn diện
tôi tuyên bố mình không ngừng tìm
kiếm - cho tới khi nào
 
thấy
rõ ràng quả đất này
đang
xoay vòng vòng trong tay!
...
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021