thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Xứ chết
 
tôi ngủ trên bức dư đồ rách nát
nghe đêm trường tiếng búa nện ván thiên
mảnh lưới chết nằm mơ tiếng biển
con tàu chết nằm mơ sóng biển
đêm dâng lên xoá sạch chân trời
 
đốt lên một đống lửa
người thức canh thổi loa vỏ ốc
gọi tiếng hát uể oải u trầm hoang dại
xa khơi
tiếng hát bay về như dải khăn sô
tấp vật vờ trên cột buồm gãy đổ
rồi run như đóm lửa tàn hơi
tiếng khóc khô nghẹn đắng
rời rã lụi tàn
 
người thức canh nói: vài giờ nữa thôi đêm cuối cùng sẽ qua
người thức canh nói: chúng ta đã quá u mê
đã ngu muội đón những sinh vật biết nói tiếng người
và đã sai lầm nhận lũ yêu ma là đồng loại
 
người thức canh nói: bầy người đã lần lượt rời đi
cũng không còn ai tới nơi đây
thay phiên thức canh ngọn lửa
 
tôi ngủ giấc ngủ của Jason
chờ con tàu Argo sụp đổ thành nấm mộ
nghe tiếng búa nện ván thiên
trong gió những hồn ma trốn chạy
bọn âm binh truy sát sau lưng
giấc mơ tôi hừng hừng cơn sốt
núi sập sông khô
gió rứt tung
bay đầy trời những mảnh dư đồ xé nát
 
thức dậy vào rạng đông của thế kỉ nào?
tôi là ai
bao lần lên tiếng gọi
căn lều trống
lạo xạo bước chân lui tới
nhận ra mình chỉ một mình
 
thế giới đã bỏ đi đâu?
gió đuổi theo dấu vết của diệt vong
xương trắng phơi như lớp lớp sóng cồn
những đồi cát hoang mang đang kéo nhau xuôi về xứ khác
 
gió vụt vù thổi qua cõi chết
đống tro tàn
chiếc loa vỏ ốc
đường kỉ hà trên mảnh ván vụn
dấu tích của con tàu Argo
không đợi nhau mà đêm qua đã âm thầm đổ sụp
 
11.5.2016
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021