thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Huy
Chiều
 
Chiều thúc đập, mặt xạm, đất trũng, xương rồng
Gió đánh trận, trăng tà rửa tội
Khúc đại phong cầm của gió hỗn kéo phăng mọi cố gắng
Trên đồ bản có một đứa trẻ
 
Nó là cành lau thiếu trên tranh thuỷ mặc đời Tống
Nó là con chim sẻ của người Việt mấy trăm đời tìm kiếm nghệ thuật dân tộc
Dân tộc của bọn bây giờ cười nhe răng
 
Trận mưa kéo vào thêm nỗi buồn rầu
Đứa trẻ đánh xe trâu bằng chính đôi chân và hai sợi thừng
Truông nước lấp xấp, nó đi về phía một kẻ đánh dậm ở chân trời
 
Con người ấy lum khum như một ông lão
Lùa từng vốc nước vào chiếc miệng chiều
Nhưng cũng có thể anh ta là một loài dã nhân sót lại
 
Vì anh ta thỉnh thỏang bật ngửa cổ, hú từng hồi
Kẻ câm ấy phát ra tiếng nước tháo chảy ròng rọc
Đứa trẻ thì mang bệnh lắc lắc chiếc đầu
 
Nó kéo kiên trì như sợ ba thân trâu đau ngàm thiếc
Nó dấn mình tới quạu cọ khe khẽ, Trâu, Trâu, Tru, Tru
Kẻ đánh dậm lùng nhùng chấp chới như đã chìm nghỉm
 
Đừng la lên nhé, thời đại dã man, cha anh giết trắng
Đừng la to quá, chúng đập vào mặt, vào đầu, đòn thù Nhà Hồ
Truông phá, Tam Giang, Tứ chiếng, Mafia Đỏ như máu
 
Nhìn thôi đứa trẻ, nó kéo ba con trâu trắng
Nhìn thôi bọt nước, nước chẳng ra nước, bùn chẳng ra bùn
Bọn cầm quyền hết Mao Đài bây giờ rót vàng Mao Tuyển
 
Nhìn thôi, nhìn thôi, thời đại đồ đểu, thời đại nô lệ, gia sản di sản bán sạch
Nhìn thôi, nhìn thôi!
Nhìn thôi!
 
5/2016
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021