thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những sonnets nhặt nhạnh giữa gió đông,
 
 

SONNET 48,

 
Bừng thức dậy giữa cơn mơ tím rỗng
Bầu trời rác rến. vảy cá xác xơ
Tôi chồm lên. thấy mình đang trôi ra biển
sủi ngầu bọt sóng
Tôi vội vã níu một tiếng kêu thất thanh để giạt vào bờ
Và tôi thức dậy lần nữa
Giữa cơn mơ. tím. rỗng...
 
Cơn tím rỗng cháy âm lửa rêu đá thấp
Thuở tháng ngày bám chặt rẻo tà dương
Và lụn bấc. chong hình đêm thuỷ mặc
Không nấm nhà vùi lấp cô đơn!
 
Thức dậy & không còn thức dậy
Cơn tím rỗng xô rêu tràn vách mộ
Ai đứng chờ. ngăn ngắt thấu vô biên?!
 
 

SONNET 49,

 
Gió cuốn lên. tim vỡ
Tiếng đêm len. rực rỡ như huyền
Cơn lóng lánh xé đôi tờ nguyệt
Tôi nằm nghe trầm thiết nỗi vô biên...
 
Gió cuốn. vầng sao vỡ
Em nghe chăng. trăng rộ. chếch lưng đồi
Cơn tuyết giá. lời im hé rạng
Ngõ xưa về. đã kịp đắng lòng nhau.
 
Gió cuốn. lời tim vỡ
Đẹp xiết bao. xanh man rợ khúc cầm dương
Tôi ngoi ngóp giữa huyền xưa náo nhiệt
Vắng Em rồi. tóc mộ cũng tràn khuya!...
 
 

SONNET 50,

 
Lênh láng sắc hương. lênh láng chiều
Lênh láng đơm xanh đọt mầm tách vỏ
Lênh láng cung thương. ngày cũ
Lênh láng Em lênh láng tôi đày đoạn những thang âm nghịch chiếu
Lênh láng trầm thiết mộng...
 
Cứ về nghe chết ruỗng một tình yêu
Cơn hiềm oán tắt ngang trời ung vữa
Có nghe không lửa cháy bỏng lòng tôi
Có nghe không nung vôi niềm tơ tóc
Có nghe không tàn độc sát thương. trầm
Và. có nghe. lời câm trào lênh láng...
 
Xin cho trốn vào niềm nín lặng
Trói gô mình nhức nhối tình thù
Cho chiều rẽ đường trăm nhánh lạ
Cho đêm vùi. lấp trắng căn phần
Cho mông muội cúi gầm nhành gió độc
Cho sinh ly nông nổi giục nhau về
Cho biệt dạng mắt khuya. hoài tha thiết...
 
Xin cho tôi chết câm lời thinh lặng
Ươm trú vào lênh láng mộ phần riêng
Lênh láng sắc hương lênh láng muộn phiền
Lênh láng cõi mù đêm. trầm thiết mộng!...
 
 

SONNET 51,

 
Không dưng chiều đổ nhào theo tiếng quạ
Bóng tối rền rĩ khép góc chữ A
Tiếng quạ sập lam
A! A! A! A! A A...
Chao nghiêng lá sẫm
Tôi nén mình tưởng vọng cõi xa
Rimbaud vẽ chữ A thành vịnh đêm vòi vọi
Những bước chân sa mạc lùi dần...
Tôi ngước lên
Tôi kêu theo tiếng quạ rền vang
A! A! A! A A A...
Bỗng một màu hương xạ lướt qua
Tôi khẩn thiết vào vai người khuyết sử
A! A! A! A! A A...
Không dưng
chiều hoen một niềm thủy mặc...
A! A! A! A...
và vịnh đêm sập lam
nghẽn lối.
 
Bundoora giá lạnh, ngồi chong đèn đợi nghe tiếng nổ... tận thế (29/07/16?)
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021