thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Biển đêm | Đảo-một-mình | Nửa anh và nửa em
 

Biển đêm

gửi Nguyễn Hoàng Anh Thư
 
Trong tiếng thầm thì cuối ngày
anh nghe trái tim em run rẩy
khóc người nằm dưới mộ
 
thời khắc chầm chậm loài kiến bò ngang mặt tường nước mắt
nàng mím chặt đôi môi
biển vẫn nhịp điệu ngàn năm không tắt
như tình yêu chàng ào ạt đêm nay
 
anh tin câu thơ chàng chiếc chìa khoá vạn năng
mở cánh cửa ngôi nhà ủ dột
những bông hồng mang hương nàng thanh sạch bay đi
cuộc hôn phối giữa mây và sóng
 
cái chết im lìm như người ta xoá sổ
nắm tro
cứu rỗi cả thiên đường
chàng đi trong gió
lá cỏ Ghềnh Ráng xanh phiêu bồng
 
anh tin hai đầu câu thơ
lai láng hai mươi tám vầng trăng hổn hển
 
những gì anh đã viết là trống rỗng
những gì anh anh nói là câm lặng
hơi thở của em đà đậm
và biển
cuộc đối thoại ngàn năm.
 
Nhật Lệ, đêm 12/4/2016
 
 

Đảo-một-mình

 
Ngọn nến anh mang theo cháy từ Tam Đảo
lửa của năng lượng tình ái
âm ỉ ngày và đêm
giọt máu cuối cùng lặn sâu bầu ngực
chiếc cầu bắc qua bóng tối
dòng sông ngừng chảy đã lâu đọng thành đá tảng
li ti cát trắng niềm mong đợi giọt nước mắt em
 
thành phố không vỉa hè không có người đi bộ không cây xanh
mùi cá thơm thập thò đậu lên vai áo
lẫn giữa mái ngói nham nhở
một căn nhà bã trầu
ngọn nến giờ là chủ nhân là thân xác là mặt trời của anh
tìm đâu con còng gió bạn bè quen thuộc
tìm đâu giọng nói nghìn lớp sóng trên cao
 
một nửa thành phố chết một nửa tinh cầu mọc rễ
em đặt tên Đảo-Một-Mình
ta xây lâu đài bằng vệt sao đầy đặn kiêu hãnh
giữa ngã ba đường những điều cấm kị
câu thơ thắt nút
thơ hay sợi dây vô hình khắc nghiệt
buộc anh và em và chằng chịt hờn ghen
 
em bảo không gian thời gian ranh giới những khái niệm
chẳng có gì là thật
sự thật đang bay đang bay đang bay
đôi cánh nhiệm mầu
em trải mình trong chiếc áo mỏng màu rêu
ban mai trôi đi vội vã sang chiều
một vầng trăng nến sáng.
 
29/6/2016
 
 

Nửa anh và nửa em

 
Vắt ngang cơn nắng khét miền trung
chiếc lưỡi mềm
chiếc lưỡi của tạo hoá gắn trong cổ họng con người
từng dòng từng dòng mải miết ngọt ngào
chảy như chưa bao giờ được chảy
rạo rực cỏ cây rạo rực mái nhà
những đám mây cúi xuống rã tan bên liếp cửa
hơi thở hổn hển âm thanh hổn hển niềm mong đợi hổn hển
hổn hển anh và hổn hển em
 
Ngược về quá khứ lũ trẻ chơi trốn tìm
ngược về quá khứ đi chợ về chợ
ngược về quá khứ những nhánh bông trang chọi nhau
em chịu thua
thôi đành dang dở
ra đứng bờ ao mình em thẫn thờ
hai mươi năm chưa dứt
một phút khôn nguôi hai phút khôn nguôi ba phút khôn nguôi
đời người khôn nguôi
ai lấy cắp tuổi thơ
ai
chỉ vọng lại lời em chuỗi hạt
 
Cái nóng vẫn không buông tha bốn mặt kinh thành
cuộc chiến tình yêu và lửa
những viên gạch năm trăm năm đỏ bừng đôi môi em
anh rao bán hàng cây nhạc ngựa
những chiến binh mang đao chật cứng con đường
qua ngã tư Nguyễn Huệ
những viên đá cất lên ngôn từ
rặng liễu rũ hay mái tóc em trút xuống Hương Giang
chặng cuối của bài ca vỡ trận
hai cánh tay dang như chúa Giê-su đóng đinh trên cây thánh giá
 
Anh trở lại ngôi nhà không mái
phố phường chưa kịp đặt tên
bồ đề dày thêm lá mới
anh trở lại khi em đã xa
trên núi có bài thơ Tự Đức
tấm kính nát vụn sao không nhìn ra em
cánh cổng mở toang nào thấy dáng em
em là nước từ mùa đông qua mùa hạ
em là hoa thơm trong vườn Tùng Chi
em là gió dưới trời hun hút
 
Anh đem tháng ngày đặt cược với sóng bể dù chẳng còn rặng san hô cùng đàn cá lượn
anh đem tháng ngày bện hai đầu dây chiếc võng đay của mẹ
ru trái đất hai nửa hổn hển
nửa anh và nửa em.
 
9/6/2016
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021