thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
động vật tinh thần | sau khải huyền [3] | những cái cây xứ chuyên chế
 
tranh: Nguyễn Man Nhiên
 
 

động vật tinh thần

 
hàng ngày bạn pha trộn ý tưởng và phát nổ
như cái bóng bán dẫn không sợ hãi
chúng ta đọc nhau trong một cuốn sách
một máy quét hồng ngoại có thể do thám
chiều dài của tâm hồn
tiếng vang một giọng nói
ẩn nấp sau bức tường lộn xộn
hay một bóng mờ nhân ảnh
hiện hình từ đống tàn tro ký ức
 
tôi nằm trên mặt đất và vẽ lên bầu trời
những giấc mơ không hình dạng
những áng mây u ám thổi vào thị trấn
như dòng hải lưu bất lịch sự
cuốn theo đám rong sậy phù du
tôi vẽ thần tự do đang tái nhợt trong bóng tối vì mất máu
tôi vẽ mặt trời đen
dấu mòn vó ngựa
các sông ngòi và đồng ruộng trôi qua
sự thống trị của những cối xay gió
thi ca với rất nhiều lỗ đen
trên một đại lục không kinh độ vĩ độ
 
từ cánh rừng bạc lá
bàn tay người tôi tớ
vẽ truyền thuyết chảy như máu
nhà tiên tri trong khói mù mịt
tưới dầu hỏa nguyền rủa hòa bình
và nỗi đau buồn béo này
khoác bộ lông rực rỡ của người ở hang
các mảng bám lịch sử màu xám biến cách
các công cụ cùng nhau gỉ
 
 

sau khải huyền [3]

 
mùa thu đóng khung khuôn mặt nàng
cây rong nho chín đỏ
lơ lửng ở tầng thứ mười hai
cao ốc sài-gòn
chúng tôi ăn những miếng bánh khoái khẩu
có mùi vị sợ hãi
uống một cốc hoặc hai
rồi bàn về nguồn gốc của cô đơn và cái chết
khi các ngôi sao bắt đầu nhìn
xuống đường dây điện chằng chịt
cuộc trò chuyện chuyển sang chủ đề an toàn hơn
chẳng hạn đi câu
có lẽ tôi đã mơ
câu được con cá lớn đầu tiên đời mình
với chiếc cần sét đánh
trong đêm tháng chín ngọt
thành phố sâu vào bên trong
một mê cung mái nhà
tôi thấy ánh mắt lấp lánh
như tảo bẹ dưới đại dương
của những người không ngủ
và mặt đất mềm hơn để nuốt
những giọt nước biển mặn chát
như nước mắt con tàu
khi linh hồn của nó đã đi với những cơn sóng
những âm thanh cuồng nộ
bên trong một vỏ sò
mười hai dặm dưới biển sâu
tôi giấu con cá đời mình
bắt được từ cuộc sống
đi vơ vẩn vào hành lang
và thổi lên trời
những bong bóng nước
 
 

những cái cây xứ chuyên chế

 
trời mưa dữ thần vào buổi sáng ngập nước. tất cả đèn điện chết.
thơ cũng biến mất. có lẽ thơ đã lẻn bay đi khi tôi bắt đầu làm tổ.
 
mọi thứ dường như chậm lại, cô độc và cam chịu, như con nai câm
đang bị truy đuổi, chờ mùa đông đến khoác lên mình tấm vải liệm
trắng toát.
 
khu vườn thở. chậu kim tước hoa nhỏ cắm rễ vừa chớm nở phép lạ.
trên miếng đất bỏ hoang và lười biếng, sương giá tẩy trắng màu
xanh cây bụi. một bầy ong rách rưới bay vào câm xoáy của gió lốc.
 
lờ mờ về phía nam, những kiến trúc hình học lạnh tỏa sáng như
đuôi sao chổi. khi những chúng cư nở rộ trong màu trắng góa phụ,
không khí là một hình dạng khác không màu sắc. một bản đồ tổn
thương sau bức tường phòng thủ.
 
tôi quăng vào bụi cây phần còn lại của sa mạc bất tận. những
hang động đang dần bị phong hóa. những ngọn núi cứng và nặng.
những ổ kén đô thị khổng lồ được cho ăn bằng sợ hãi.
 
hôm qua nàng đã nói với tôi sự thật về những con ma mặc quần
áo, ở một nơi đáng sợ như địa ngục, đi những đôi giày da hươu
sạch sẽ và bóng loáng.
 
tôi giấu tôi vào nỗi buồn cô ấy, như một cây ăng-ten biết đau khổ,
không có gì để trèo lên, không nhánh cành nào để giữ thăng
bằng.
 
với những ngón ma thuật tôi thăm dò bí ẩn của rễ, vươn tay chạm
vào nếp gấp kỳ diệu của cánh, bám được đến nỗi sợ hãi tận cùng
của vực thẳm.
 
tôi điền vào khoảng tăm tối của rừng những gì đôi mắt đêm không
thể ẩn chứa. nghe tiếng thì thầm bài hát các ngôi sao. quấy rầy sự
yên lặng của tồn tại từ cơn tức giận bầu trời sấm sét.
 
tôi gọi tên tôi, lục địa và biển cả. sinh vật phù du và các bông hoa.
những đám mây trôi dạt ngang quần đảo. những gợn sóng rùng
mình. những tảng đá với lối đi bí ẩn.
 
giống như thơ, im lặng là một ngôn ngữ vất vả. từng mảnh lóe
sáng. những ký tự mất tích được thu âm trên một thanh rèm cũ.
những câu gãy. những cụm từ như nắm lá cháy khô vỡ vụn. ngọn
lửa leo đến cằm. giấy rú lên, chen chúc những chữ gấp.
 
cất cánh từ một nơi nào đó trên bản đồ, loài chim hát về sự hiệp
nhất của vần điệu. ở rìa vũ trụ, các tay đua ánh sáng nhảy vào hư
vô như ngọn đuốc. trong bí mật dày như khói và yếu ớt, rung động
của tro giải thoát khỏi mùi trần tục. hương vị của những cánh hoa
sen. thi ca được ân xá bởi những vườn nho chín.
 
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021