thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
những chai brandy có mùi nhà bếp | men ngày | bão nhiệt đới | bài thơ văn xuôi | những ngày u ám
 
tranh: Nguyễn Man Nhiên
 
 

những chai brandy có mùi nhà bếp

 
hãy ghim chúng vào tường
những lọn tóc tối tăm
trong ngôi nhà cũ để lại hồi tưởng
mùa đông với cơn gió bấc mơ về nhà
vòng hoa treo trên cánh cửa
lang thang khắp các tầng
như con ngựa sải bước mê sảng
một nơi chốn thân mật, không có ranh giới
chỉ có kỉ niệm già trước tôi
tại bàn đầy những vắng mặt
hơi thở em, một tiếng còi mềm
đọc cho tôi nghe mỗi đêm
trăng lưỡi liềm xanh xao
và những chai brandy có mùi nhà bếp
 
 

men ngày

 
mùa xuân trang sức những chiếc lá
và chim chóc khắc dấu vết trong các bụi cây
những đường mòn phong cảnh
dài như vệt bút chì
người như một bó hoa
nở ra cành nâu đen dưới nắng
gió ngoại ô đậu hờ hững vỉa hè
mắt bạn rẽ về tôi phố hẹp
 
ai sơn chân trời màu xanh
những cây là lạ
đám mây đính cườm cánh áo len
các màu sắc, mùi vị, các nghi lễ thụ phấn
và đêm xuống, dưới mí mắt ngôi sao
âm nhạc của xiếc pha chế bằng rượu
các tình khúc thơ mộng hát lên bởi ca từ của linh hồn
những nhà thơ nhỏ bé, loạng choạng và say quá sớm
 
 

bão nhiệt đới

 
một ngày bình thường gần như không có gì
ngoại trừ thời tiết xấu như bị ốm
khi họ tản bộ dọc theo bến tàu
chờ chuông lễ chiều vỡ tổ ong
từ tháp ngôi nhà thờ trắng
âm nhạc đầm phá của blues
thổi đến một tiếng cười gợn sóng
tôi kéo lên mẻ lưới, đoạn hồi tưởng từ phim câm
nhà hàng tồi tàn, nến thổi, kiệt sức vì thuốc lá
bên ngoài mưa phun qua những cánh quay cửa sổ
người phụ nữ ngồi đối diện tôi với đôi chân nhún nhảy nhìn ra biển
đêm vắng tanh hay còn sót lại một vì sao
bơi như cá trong không khí
tôi đã chèo, mặc cho con thuyền trơn trượt không định hướng
những cánh buồm xô đẩy trong gió mạnh
tôi đã vẽ bằng dây bện và ròng rọc
những hình ảnh dưới kính hiển vi
thức dậy từ quá khứ vài ba khoảng khắc chiêm niệm buồn tẻ
tiết điệu lặp đi lặp lại đau đớn của một vòi nước nhỏ giọt
cách mỗi bài thơ chảy vào đại dương
nơi chúng sẽ được tái sinh ngây ngất...
 
 

bài thơ văn xuôi

 
ngày của ánh sáng và những
con bò chăn thả
rống to như dàn hợp xướng
trên bãi rậm và lối mòn xa xôi
những vòm cây huyền bí
lưu lại bóng ma của mặt trời
tôi thấy con mồi nhảy qua tán lá
đám mây cuộn trên sông
chứa một mảnh vĩnh hằng
bầy chim cất giấu trong thân gỗ
các nốt cao chói tai rền rĩ
màu sắc tôi đánh thức đất mới đẻ
run rẩy bên đống cỏ khô
sinh vật lưng nâu ướt đẫm
thế giới vô hình tiết lộ giới tính bí mật của hắn
bài thơ văn xuôi
cải trang thành một kẻ lang thang cu`ng gio´...
 
 

những ngày u ám

 
tôi đã không đọc
hoặc đọc mà không thể nhớ
sở thích bướng bỉnh của các câu chuyện
bị kiểm duyệt
cách chẩn đoán dấu hiệu
sợ hãi, và những từ ngữ bị gạch bỏ
phụ thuộc vào sự lạnh lùng
những ý tưởng, như thường lệ
trào ngược trong dịch tiêu hóa
hình ảnh của nó như một khổ thơ
luôn cứu chuộc với phép ẩn dụ
và này, kẻ chạy trốn đêm
đừng quên những dòng sử biên niên độc ác
một từ đơn
có thể lật đổ các bức tường
các ngọn núi băng giá
trăm năm của tiếng vọng
thổi qua đám đông với một nốt dài
những ngày u ám
 
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021