thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Trở lại nơi xưa | Bầu trời chuông úp | Trong quán nước | Khi tôi mơ ngủ & thức dậy
 

Trở lại nơi xưa

Tưởng nhớ người em chết ở vùng kinh-tế-mới
 
Tôi trở lại cao nguyên
Mây trời sa xuống thấp
Có gì như đảo điên
Có gì như dồn dập.
 
Tôi trở lại tìm em
Em ở đâu chẳng thấy
Khu vườn xưa im lìm
Nhà mới xây xô đẩy.
 
Tôi trở lại cao nguyên
Núi đồi chợt xa lạ
Dòng suối thuở nguyên tuyền
Còn reo thầm ở đó?
Có gì như thay đổi
Có gì như hư hao
Em bặt thinh tiếng nói
Đời tăm tối phương nào.
 
Tôi trở lại cao nguyên
Mùa mưa vừa trở lại
Vắng người em thiết thân
Vắng cả tôi mãi mãi.
 
 

Bầu trời chuông úp

 
Vẫn một bầu trời thuở khai sinh
Hôm nay sao khác thường
Hiện hình cái chuông úp chụp.
 
Để những đêm trăng sao không còn mơ mộng
Trăng thì buốt sắc lưỡi liềm
Những vì sao những con mắt nghi hoặc.
 
Vẫn là tôi dưới mặt trời
Mặt trời của sự sống hồn nhiên
Của con người của vạn vật.
 
Hồn nhiên như cây cỏ xanh tươi
Như con người như tiếng nói
Bày tỏ của trái tim khối óc.
 
Hôm nay tiếng nói con người
Tắc nghẹn giữa không gian
Vắng mặt trời soi rọi trong cái chuông úp chụp.
 
Là những người những tiếng nói
Là mặc nhiên nhân quyền
Dưới mặt trời của sự thật.
 
Dưới cái chuông úp chụp mỗi ngày
Còn tiếng nói nào kêu đòi sự thật
Ánh sáng soi rọi của mặt trời?
 
 

Trong quán nước

 
Một quán nước trong thành phố này
Mỗi sáng của tôi
Uống cà-phê ngó dòng xe qua lại
Trầm ngâm hay nói cười.
 
Dây điện rối phía trên quán nước
Không ám ảnh tôi như ám ảnh một nhà thơ
Sợ cột đèn đổ dây điện quấn thân thể
Tuy nhiên tôi sợ nỗi gì
Một nỗi gì giăng khắp không gian
Một nỗi gì sợ hơn dây điện sợ hơn vô vàn.
 
Những con mắt nhìn nhau nghi ngại
E dè lẩn trong tiếng nói cười
Một quán nước đông người
Một quán nước vắng người cũng vậy.
 
Đấy là nỗi sợ dày đặc
Ra khỏi quán nước
Nỗi sợ theo chân từng bước tôi về
Tôi chợt hiểu tôi chẳng hiểu gì
Nỗi sợ không hình dung
Như ma quỷ như huỷ diệt tự do - nhân quyền.
 
Trầm ngâm hay nói cười
Vẫn là tôi
Chen chúc cùng mọi người
Trong thành phố mang tên nỗi sợ
Giăng khắp bầu trời.
 
 

Khi tôi mơ ngủ & thức dậy

 
Đêm nào tôi cũng mơ giấc mơ rất lạ
Thấy tôi ở rất xa
Nơi tận cùng Bắc cực
Tận cùng khắc nghiệt
Tràn đầy giá băng
Muốn cạn kiệt sự sống
Lác đác cây
Nhánh cành chơ vơ gãy guộc
Thân nghiêng bên hố hang sau trận bão tuyết.
Tôi tìm không ra chỗ tránh rét
Chợt thấy một con ngựa
nằm chết chỗ kia
May mắn sẵn dao găm từ chiến tranh xưa
Tôi dự định mổ bụng con ngựa
Cho ruột gan xổ ra
Chui vào đó.
 
Con ngựa bỗng đứng dậy
Chân khập khiễng đưa tôi về tới xứ sở
Thức tỉnh đúng lúc đó
Tôi dứt giấc mơ
Bồi hồi nhớ thương con ngựa
Một con ngựa mang tính người
hơn nghìn lần lũ người đang thống trị xứ sở
Tôi chờ đợi ngày ngột ngạt mau trôi qua đi
Đêm đến tôi mơ gặp lại con ngựa.
 
 
 
---------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021