thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những âm thanh tan vỡ | Những ngọn đồi | Người đàn bà đan giấc mơ
 

Những âm thanh tan vỡ

(Tặng ĐH)
 
1.
từng cánh mây rụng. hoảng hốt
ai nghe thấy tôi không?
im lặng.
tiếng đập cánh buồn bã của bầy mối non
làm run rẩy bức tường đêm.
những nốt nhạc soi mình vào câu từ dang dở
bài hát về cuộc hành hương của đàn rắn đuôi chuông
lạc đường trên sa mạc.
ai nghe thấy tôi không?
im lặng.
gã nhạc sỹ lang thang tựa đầu vào chiếc đàn
lắng nhịp thở mưa
những nhánh hoa khuya giật mình
làn hương nhợt nhạt đơm trên những bàn tay gió
lẻn vào giấc mơ những kẻ không nhà
dưới gầm cầu
bầy chuột nằm nhớ về những đoá sao xanh.
 
2.
tôi bay qua những hải cảng không tàu
bắt gặp những nàng mỹ nhân ngư ngồi trên mỏm đá
ánh trăng vàng lười biếng chiếu vào từng đôi mắt
nỗi cô đơn chảy tràn mặt biển
tôi dừng lại trên tiếng hát du dương
lắng nghe trái tim mình rung lên muôn sợi tơ đồng cảm
tiếng quẫy mình của đàn cá kiếm
làm vụn vỡ vầng trăng
tiếng hát bặt câm
những nàng mỹ nhân ngư vùi thân vào sóng
tôi hoá làm con tàu
giữa hải cảng. bơ vơ.
 
 

Những ngọn đồi

 
Vầng dương như khuôn mặt nhểu máu
Lừ đừ di chuyển trên những ngọn đồi. Trọc tóc.
Lũ gió hoang tìm chỗ bám
Trượt ngã vào khoảng lặng bao la.
Tôi như hạt sương sót lại cuối chiều
Mệt nhoài trong cuộc hành trình bất tận
Tìm toạ điểm bình yên trên ngọn đồi nhân thế.
Tất thảy đã lặng câm, tất thảy đã khép chặt bờ mi
Những giấc mơ ngủ chìm trong căn phòng tâm hồn trống rỗng
Đêm nay tôi về đâu?
Những con đường không khoan nhặt tiếng đàn, đồng cảm.
Chỉ bạt ngàn những bông hoa suy tưởng
Âm thầm vò xé tâm tư trên những ngõ vắng, không đèn.
Tôi bước ra từ bình minh của những thảo nguyên
Đi về phía hoàng hôn nơi những dòng sông xanh
Và cuối cùng tôi như gã lang thang
Lạc vào đại dương đêm vô biên buồn chán.
Những cánh cửa tình yêu im ỉm đóng
Gió lầm lũi lê, những chuyến xe khát vọng
Uể oải lăn đi trên con đường niềm tin dần tan rã
Trên sân ga cuộc đời trống trải
Với chiếc đàn còm, tôi kiên trì viết tiếp những bài ca.
 
 

Người đàn bà đan giấc mơ

 
1.
Người đàn bà ngồi bên hiên đời
Đan bóng chiều vào tối
Những bí mật trượt qua triền tóc
Mấy mươi mùa xuân, thảng thốt. Phận người.
Từng ngả đường chảy qua miền tim
Từng dòng sông tình yêu trôi qua miền suy tưởng
Người đàn bà ngồi trên thác gió
Đan niềm tin lên tấm áo nỗi đau.
Trong tiềm thức giữa biên giới hoàng hôn
Người đàn bà âm thầm nhìn những cánh chim hồng
Bị thiêu thân trên đỉnh núi
Đêm đêm, đêm đêm
Người đàn bà ngồi trên giấc chiêm bao
Cần mẫn se ngàn sợi len bình minh
Đan triệu vết thương những con đường
Những con đường khuôn mặt hằn cỏ dại
Tiếng thở dài u uẩn
Lẫn trong từng thớ bụi
Xa xa
Xa xa
Vụn vỡ
Những khúc kinh cầu nguyện…
 
2.
Những lời hứa đang mọc ra từ những đám gai
Những khát vọng rủ nhau trốn về cuối dòng sông tị nạn
Lạnh lùng lạnh lùng
Gió khuya khứa mòn chiếc đò quá khứ
Vầng trăng thổ máu
Từng giọt từng giọt
Như cơn mưa mùa hạn
Nhỉ xuống mảnh vườn tương lai.
Bầy giun dế giấu giấc mơ khờ dại
Sau trùng trùng hỗn khúc tụng ca.
 
Lũ còng gió cắn nát hồn nhiên
Rải xương mình lên những hạt cát
Khắc khoải ươm mầm những cánh hoa
Mang hình viên ngọc thần kỳ.
 
Người đàn bà vẫn kiên nhẫn ngồi đan
Sự thật chết dần sau làn vải giả dối.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021