thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Hy vọng & tuyệt vọng | Bên kênh Nhiêu Lộc | Những khoảnh khắc cuộc đời | Thành phố mất tên | Người ngồi
 

Hy vọng & tuyệt vọng

 
Mỗi sáng thức dậy ngoài nỗi ám
đen đúa đêm qua
thêm nỗi ám hôm nay
Dù rạng đông bừng hồng thức tôi dậy
Ngó ra đường
công an chìm nổi hàng bầy
cần thiết cảnh giác
như cần thiết ăn uống để tồn tại.
 
Cứ thế cứ thế tắt dần hy vọng
dù chẳng làm gì để bọn họ ghép tội
Tuy nhiên ở xứ sở này
không đồng tình là phản động
dù lên tiếng nói
dù lặng im
cũng mầm mống hiểm nguy
bọn họ sẵn sàng triệt hủy.
 
Cứ thế cứ thế mỗi ngày
chẳng hy vọng nào để không tuyệt vọng
Hy vọng tuyệt vọng như anh em song sinh
Hy vọng chết yểu để tuyệt vọng sống còn
Tất thảy chúng ta cùng một nẻo đường như vậy.
 
Như nhà thám hiểm trong rừng rậm
chằng chịt gai góc chằng chịt cây cối
chằng chịt tối tăm
bước chân bước mãi bước mãi
sẽ mở ra bầu trời lối nẻo tự do
mở ra hy vọng
cần thiết để sống như con người
cần thiết để không tuyệt vọng mỗi ngày.
 
 

Bên kênh Nhiêu Lộc

 
Kênh Nhiêu Lộc Sài Gòn
Công trình thành tựu mấy mươi năm
Rác rưởi dàn trôi.
 
Rác rưởi dưới dòng kênh
Rác rưởi quán nước những người ngồi
Uống cà-phê nhìn ngắm công trình.
 
Nhìn dòng kênh nhìn rác rưởi
Rác rưởi ít hay nhiều như chúng hiện hình
Làm sao để thấy rác rưởi những người ngồi?
 
Là những ai là những ai
Nghệ sĩ ưu tú nghệ sĩ nhân dân
Cuộc đời sự nghiệp tôi đòi không mệt mỏi.
 
Tôi biết nỗi cay đắng của sự thật
Để không tiếp tục ngồi đây
Dù ngó dòng kênh cũng đỡ buồn hơn chỗ nào khác.
 
Ngồi bất kỳ chỗ nào ở Sài Gòn
Để không chứng kiến rác rưởi
Nghệ sĩ ưu tú nghệ sĩ nhân dân.
 
Tôi biết nghệ sĩ đích thực chẳng cần thiết điều gì
Ngoài nẻo đường tự do để tới sự thật
Dòng kênh Sài Gòn sẽ trong như ở Venise.
 
 

Những khoảnh khắc cuộc đời

 
Tôi hằng nghĩ tưởng như Oscar Wilde
về những khoảnh khắc cuộc đời để sống với hiện tại
có quá khứ tương lai trong khoảnh khắc này.
 
Sáng nay ngoài cửa sổ chiếc lá xanh chợt rụng
sâu bọ ẩn nấp từ bao giờ
Sáng nay thốt tiếng cú báo tin chẳng lành
có người lối xóm tắt thở
Quá khứ nào không sửa soạn cho cái chết hiện tại?
 
Tôi hằng nghĩ tưởng như Oscar Wilde
để sống những ngày này
những ngày hiện tại
những ngày nhân quyền bị tước đoạt
những ngày ma quỷ thống trị con người
những ngày sự thật bị chôn vùi
Tôi hằng nghĩ tưởng quá khứ mù mịt
tổ tiên tội đồ của thiêng liêng đất trời?
xứ sở tôi hôm nay đành như vậy.
 
Chỉ còn duy nhất một niềm hy vọng
Hy vọng tương lai lấp đầy hiện tại
Hy vọng khí quyển tự do mở rộng bầu trời
Hy vọng tiếng nói đích thực của con người.
 
 

Thành phố mất tên

 
Sài Gòn ngày mất tên
Lịch sử mấy trăm năm
Đảo điên từ buổi ấy
Đảo điên từ mùa xuân.
 
Sài Gòn tôi lớn dậy
Cơn nắng hạ có nồng
Hôm nay hơn lửa cháy
Bừng dậy bao căm hờn.
 
Sài Gòn thu hay đông
Mùa mưa dài nuối tiếc
Hy vọng có âm thầm
Cũng réo giờ ly biệt.
 
Sài Gòn ôi Sài Gòn
Sao mãi là mất tên
Sao mãi là bạo lực
Triệt tự do nhân quyền.
 
Sài Gòn ôi Sài Gòn
Thành phố bấy nhiêu năm
Mùa xuân thôi hứa hẹn
Đàn én cũng quên đường.
 
 

Người ngồi

 
Người ngồi như tượng đã long lở
Hình dáng cong queo xứ sở này
Hao mòn chữ S tới xương gầy.
Người ngồi nay đã mấy mươi năm
Từ mùa chim én chẳng về đây
Khắp ngả ngập tràn loài kên kên.
 
Người ngồi. Ngồi không. Không thể nói
Để tăm hơi chìm dưới đáy lòng
Những bất bình cần thiết phản đối.
 
Người ngồi cùng khát khao mong đợi
Đâu đàn chim én của mùa xuân
Của hồi sinh cuộc sống con người.
 
Người ngồi cùng dội âm mệt mỏi
Tiếng kêu đòi tự do nhân quyền
Không thể thoát ra. Trở ngược lại.
 
Người ngồi như khuyết tật bao giờ
Người ngồi vòng tay ôm lấy ngực
Người ngồi dưới bầu trời nghẹt thở.
 
Đừng hỏi người ngồi: người Việt Nam?
Khi người ngồi đích thực tù nhân
Trong hàng rào móng vuốt kên kên.
 
 
 
---------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021