thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
ở xứ người | miếng cơm nghẹn lòng đất nước | nhập tịch
 

? xứ người

 
khi ráng chiều xuất hiện trên bầu trời cao
và đàn chim cất cánh bay đi
những gì còn lại
sẽ bị màn đêm vây bủa
phủ chụp lấy bằng một tấm vải vô hình
mắt ta sẽ không còn nhìn thấy
bất cứ một điều gì
kể cả an toàn cũng mất biến
những vì sao, nếu có, cũng chỉ là lắm mơ ước xa xôi
nào đó
chút tự do trong ngày còn sót lại
biết có để dành được cho ngày mai
con người tạm thời lo lắng giấc ngủ của mình
chuẩn bị cho một bước chân khác
sớm mai
 
trước khi nhắm mắt
tôi cũng cố phác thảo một sơ đồ khác mới hơn
cho một mái hiên
tạm trú
mà tôi đã vô tình đốt bỏ
trên từng đốm thuốc
của ngày hôm nay.
 
 

miếng cơm nghẹn lòng đất nước

 
ngậm miếng măng kho mặn nhớ ngọn núi
người đi mãi không thấy về
rừng thiêng nước độc
thảng thốt xây mộ
nhai miếng cá kho mặn nhớ dòng sông
quẩn quanh mãi dăm ngọn đồi chưa đủ lớn khôn
khu rừng bị đốt phá bởi bọn thổ phỉ
có ngọn đồi chết cháy
có ngọn đồi xăm thẹo vết thương
có ngọn đồi trơ trọi sỏi cát
cỏ cây hoa lá mọc chi lắm vô thường
có đá tảng chưa kịp ôm hôn ruộng đất đã bị thảy vào làm kiểng giữa lòng đô thị mới
rêu phong luôn nghi vấn lý lịch nguồn
 
tà ma quỷ ám kéo về phố cúi mặt
tìm hình có bóng mà chui vào sống
hút máu ăn óc nhâm nhi nội tạng
người sống một cái chết
phố sống một nghĩa trang
 
và miếng cơm nhai không nổi hạt lúa
chưa kịp trổ bông
đã nghe ê sạn cát
lấp ruộng đồng chôn nỗi oan
xây mồ sợ hãi dựng tượng đài vô cảm
sĩ nông công thương vất vưởng hè phố
vô sản hoá căn phần
 
đất nước trơ trẽn những con cờ
chầu chực một nước thí chốt
mỗi người ngước lên một chiếc mặt nạ mới
đã được khằn lên mặt bởi lắm chiếc đinh bạo lực
không than trời kêu đất
chỉ muốn thốt
lên một điều luôn câm lặng
muốn nói
 
chưa kịp nuốt trôi miếng cơm đã nghẹn lòng đất nước.
 
 

nhập tịch

 
nhập vào đời sống
tôi được phát thẻ căn cước làm người
ở một quê hương
có tên việt nam
nhưng kể từ khi bị quỷ ám
thì từ người tôi bị đội lốt thành nguỵ
 
nhập vào đất nước
tôi bị cào xước
khắp thân thể khúc khuỷu gập ghềnh
tận cùng hóc hẻm
từ trong hộp sọ
ra đến ngoài da thịt mụn mằn ghẻ chốc
cái thứ mà bọn người man khai cho là do dân trí thấp
 
nhập vào ngôn ngữ
tôi bị treo ngược
trên lắm biểu ngữ giăng khắp cùng đường phố
lưỡi tôi thiếu mạch lạc khúc chiết
cổ họng tôi khàn đục
trái tim hằn học
đang gắng đánh vần từng chữ
chúng tôi muốn sống
một thước phim trắng đen bị trầy trụa ít nhiều
kể lể về câu chuyện nô lệ
của một dân tộc
 
nhập vào (cơm áo) khẩu phần cuối mà thượng đế đã ban cho
và họ
đã tráo đổi
tôi nuốt nghẹn một số phận
óc ách một căn phần
và, giẫy giụa mưu sinh từ bên trong của bộ áo quần
lắm lằn ngang dọc
của lưu lạc
 
nhập vào xứ người
ngoại ngữ
tôi học lõm bõm được hai chữ tự do
một phiên bản xa xí của hai chữ tị nạn
đã khằn dấu bao lâu nay
trên vầng trán nhược tiểu
 
chỉ một thứ
tôi không thể nhập vào được
sợi dây thòng lọng
được thắt nút
từ bên ngoài
đời sống.
 
 
 
------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021