|
Mẹ tôi kể | Những con mắt | Chữ
|
|
Mẹ tôi kể Mẹ tôi kể
khi cỏ cây thôi xao động trong vườn
khi con chim ngủ yên trong tổ ấm.
Mẹ kể về những trái bom
dội lên những mái nhà
như táo mùa thu chín rụng.
Mẹ kể về những người lính
nằm chết trên cánh đồng
mạ non mọc ra từ cổ họng.
Mẹ kể về những dòng sông
về đất nước thời tuổi thơ của mẹ
nơi những ký ức vẫn âm thầm ngủ
như trái bom ngủ quên trong vườn.
Mỗi đêm nằm trên giường
tôi luôn nghe thấy tiếng đập của nó
sâu trong lòng đất đá
bốn mươi bảy năm qua
trong khu vườn những giấc mơ của mẹ.
Những con mắt Những con mắt trong cỏ
những con mắt hãi hùng
mắt người lính
những con mắt trong tổ
những con mắt khiếp sợ
mắt chim đêm
những con mắt đen huyền
những con mắt lấp ló
mắt trẻ nhỏ
những con mắt trắng dã
những con mắt mù loà
mắt người mẹ
những con mắt mở to
những con mắt màu tro
mắt người chết
Chữ Bài thơ tôi:
Là một thân cây khô
đậu kín những con chim:
Những chữ.
Đôi khi một con bay mất
nhưng rồi quay trở lại
đôi khi một con bay tới
lượn vòng rồi bay đi.
Nhẹ nhàng thôi!
Tôi nói:
Chớ làm những con chim của tôi khiếp sợ
bằng ánh nhìn của em.
----------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Pháp Hoan đã đăng trên Tiền Vệ
|